Tiệc mừng công đã trôi qua được một tuần rồi, trong thời gian đó mấy lần Giản Phàm muốn hỏi đội trưởng, nhưng cuối cùng nhịn được, quyết định nếu đội trưởng đã không nói, tốt nhất là mình giả vờ không biết gì, tránh có chuyện gì xảy ra, làm quan hệ hai người trở nên khó xử.
Dù sao thì sau ngày hôm đó tới sân huấn luyện cùng Dương Hồng Hạnh, Giản Phàm không quay lại đó nữa.
À lại nói tới Dương Hồng Hạnh, càng nghĩ càng thấy hai người không có khả năng tới với nhau, Không nói tới vấn đề thân phận hay khác biệt tính cách, riêng một điều Dương Hồng Hạnh nhiều lần ý đồ hoặc âm thầm hoặc công khai muốn kiểm soát và cải biến mình làm Giản Phàm không khỏi liên tưởng tới Hương Hương, cho nên rất phản cảm. Dù hiện không hẳn là ghét, nhưng khẳng định nếu tiến tới quan hệ sâu sắc hơn thì sẽ thành vấn đề, nên dứt khoát giữ khoảng cách, sau này khỏi đau lòng.
Thế nhưng Dương Hồng Hạnh lại vô cùng kiên trì, thậm chí còn càng bám dính hơn, một tuần rủ đi chơi ba lần, lại còn gọi cả Lương Vũ Vân từ cục về, Giản Phàm vẫn từ chối. Mời ăn cơm không đi, mời đi chơi còn đang bận chỉnh hồ sơ ... Muốn cùng bạn học tụ họp, ai mà rảnh như thế? ... Cái gì, mới mở một cái quán lẩu cừu thảo nguyên chính tông muốn mời mình à? Ực ... Thiếu chút nữa là mềm lòng rồi, cuối cùng bấm bụng không đi.
Nhưng đến khi Giản Phàm nhìn thấy Dương Hồng Hạnh một mình buồn bã lủi thủi đi về lại chạnh lòng, vốn đã quyết tâm rồi, đau ngắn hơn đau dài, như thế tốt hơn cho cả hai. Cuối cùng giả bộ có việc xin đi nhờ xe, dù trên đường chẳng nói gì mấy vẫn làm Dương Hồng Hạnh cười tít mắt suốt. Xe đi được một quãng thấy cô vui lên rồi Giản Phàm kiếm bừa một chỗ xuống xe, sau đó biến thành bản thân phải bắt taxi lủi thủi một mình về đội, chỉ muốn tát chính mình vài cái.
Thôi thì dù sao khi mùa thu thực sự tới, cái mùa khiến người ta chỉ nghĩ tới là lòng đã thấy có nỗi buồn man mác xa xăm thì mọi thứ thoát khỏi quỹ đạo đã dần dần quay trở lại như cũ.
Cả ngày Giản Phàm chạy qua chạy lại bận rộn vì đống việc lặt vặt chẳng ai muốn làm, chàng cảnh sát gặp ai cũng tươi cười đã quay trở lại rồi, thời gian ở trong bếp không ít hơn thời gian ở văn phòng. Không biết có ai không hài lòng không chứ chắc chắn tuyệt đại đa số hài lòng, nhất là mỗi lần đặt bát xuống, chưa từng có một ai chê món ăn Giản Phàm làm hết, thực sự là ăn quá sướng mồm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play