Giản Phàm ra tay hơi sớm, hai tiếng giòn tan, tay bị Dương Hồng Hạnh đánh bạt ra, người cúi xuống, mày nhíu lại, vẻ mặt không giống vui không ra giận, làm Giản Phàm nhất thời không nắm bắt được tâm trạng của cô, không lỗ mãng nữa, rụt tay lại.
Dương Hồng Hạnh nghiêm túc hỏi: “Giản Phàm, em nhận thua, có điều em muốn hỏi anh một điều, không được dấu giếm em, nếu anh dấu giếm em, em không nhận món nợ này, được không?”
Nhìn mỹ nhân môi hồng răng trắng trước mắt, Giản Phàm người ngứa ngáy vô cùng, nhưng vẫn nén xuống gật đầu: “Được.”
Không ngờ câu hỏi của Dương Hồng Hạnh là: “Giản Phàm, anh vào đội gần một năm rốt cuộc thu bao nhiêu tiền bẩn?”
Cái gì? Câu hỏi bất thình lình không khác gì sét đánh giữa đỉnh đầu, làm Giản Phàm bị kích thích đứng bật dạy, không ngờ Dương Hồng Hạnh càng dã man hơn vài phần, ấn về chỗ cũ, thấy y có vẻ phẫn nộ, Dương Hồng Hạnh vừa giữ chặt vai vừa giải thích: “Anh đừng có mà giả vờ, em quan tâm tới anh nên mới hỏi, anh nghĩ chuyện mình làm thần không biết quỷ không hay à? Nếu bị điều tra, đừng nói vài vạn, chỉ vài nghìn đã đủ giam anh rồi.”
Ảo tưởng ướt át vừa nổi lên đã tan vỡ, Giản Phàm trừng mắt nhìn lại, tích tắc từ chỗ nam nữ ái muội đã thành kẻ thù đối lập: “Em phỉ báng và vu khống anh đấy, em có chứng cứ không? Đừng có mà dọa anh, anh chưa bao giờ nhận tiền bẩn ... Hừ, mà có nhận anh cũng không khai đâu.”
“Ai cần anh khai, nếu một ngày nào đó ban đốc sát đối diện với anh mà anh cũng dám nói thế này thì em mới phục. Chứng cứ ngay trước mắt, anh phủ nhận vô ích.” Dương Hồng Hạnh nói với vài phần khinh miệt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play