Những lời này làm ai cũng phải tự nhìn lại được mất, ý tứ bị bóp méo, lẫn lộn, cùng ngữ điệu nhanh, khiến không ai kịp suy nghĩ đã lôi kéo theo lời nói của Giản Phàm, bất tri bất giác biến thành nhận thức của bản thân.
Tất nhiên chỉ dọa được những người kiến thức không cao mà thôi, Trương Khải thì mấy lần kìm tiếng ho trong cổ rồi, nếu không phải Giản Phàm đứng về phía mình thì hắn đã nhảy dựng lên chỉ mặt mắng lừa đảo. Cái mặt đó, cái mồm đó thật đúng là sinh ra để làm kẻ lừa đảo.
Nhìn người luôn đứng đầu hô hào là ông chủ Giang ngồi sững ra tại chỗ không có phản ứng, đám đông càng cuống, quay sang thì thào bàn tán, vốn mang tâm lý đòi được thêm chừng nào tốt chừng đó, ít nhất phải kiếm vốn về, lại ỷ vào số đông, tố tụng tập thể nên khá nắm chắc phần thắng, bọn họ không sợ thua, nhưng sợ kết quả như Giản Phàm nói, thắng rồi cũng lỗ vốn.
Ai mà muốn lỗ vốn chứ, một phụ nữ trung niên đầu buộc khăn hoa lớn tiếng nói: “Vậy cậu bảo phải làm sao? Thế nào cũng phải giải quyết chứ, bắt chúng tôi chịu thiệt thế à?”
“Đúng, định bắt chúng tôi ngậm bồ hòn làm ngọt sao?”
“Đừng có hòng, Cửu Đỉnh không đền thì tôi kiện tới cùng, lỗ cũng kiện.”
“Đúng rồi, tất cả cùng kiện, sợ cái gì, trở mặt thì trở mặt.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play