“Giản Phàm, lần này mà lại tìm nhầm người, bọn em bóp chết anh.”
Tiểu khu Hạnh hoa dục ở khu Hạnh Hoa Lĩnh, dưới tòa nhà 23, trong chiếc xe van không có gì đáng chú ý, có người nghiến răng nghiến lợi nói.
Kính xe dán màng che nắng nên từ ngoài nhìn không rõ bên trong, còn trong xe, bốn cái đầu như trộm nhìn về phía cổng tiểu khu, lần lượt là Giản Phàm, Quách Nguyên, Tiêu Thành Cương cùng với Cửu Cương ở đồn công an Hạnh Hoa Lĩnh phối hợp điều tra.
Giản Phàm mặt mày rầu rĩ, hai ngay rồi, phương hướng tra thuốc không tra người đúng là tìm được vài nghi phạm, nhưng làm người ta khóc không được, cười không xong. Tra người đẹp trai nhất là giáo viên của Đh Sơn Bắc, nhầm rồi; tra người trông dữ nhất lại là bác sĩ bệnh viện, lại nhầm; tra tiếp, một người trông như khắc chữ kẻ xấu trên trán, vẫn nhầm, người ta là cảnh sát tòa án của viện kiểm sát, thế là đội trưởng Tần phải ra mặt xin lỗi mới xong. Tra liền 5 người đều không liên quan, Tiêu Thành Cương theo chân Giản Phàm chạy liền 4 khu, 6 đồn công an, làm trò hề mấy lần, thế là chút ngưỡng mộ biến thành hận không thể đá vài cái cho hả giận.
Các nữ cảnh sát vốn có chút hoài nghi anh chàng nói chuyện toàn lạc đề này, thời gian càng dài mà chưa có đột phá, càng nghi ngờ tính chính xác của y, cán cân giữa thiên tài và thằng ngốc đang ngả về phía sau. Có điều bọn họ điều tra cũng không có đột phá, chẳng ai nói gì.
Tiêu Thành Cương càu nhàu xong tới lượt Quách Nguyên: “Không hiểu sao đội trưởng lại tin cái tên chỉ giỏi ăn như cậu, hôm nay lại phí công rồi.”
Giản Phàm không dám tranh cãi, nếu hai tên này mà cũng tạo phản nốt thì y thành tướng không quân mất.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT