Mẹ nó, đúng là tự chuốc thuốc chuột cho bản thân, rút thắt lưng treo cổ.
Giản Phàm thầm chửi ác độc, chửi liền ba ngày, chửi vô số lần, không phải chửi ai khác, chửi chính bản thân, từ khi có lịch sử tới giờ, chưa ai chửi bản thân như thế, vì lắm mồm vài câu, một vụ án hồ đồ chụp lên đầu.
Đội trọng án và đại đội một lập tổ chuyên án, từ 6 cảnh sát ban đầu, từ các đại đội và đồn cảnh sát điều thêm 14 nữ cảnh sát hỗ trợ. Hồ Lệ Quân làm tổ trưởng, Giản Phàm đeo danh nghĩa phó tổ trưởng, hiệp trợ điều tra và bắt giữ. Nếu không phải nghi phạm là nữ, lại còn liên quan vị trí đặc thù, Giản Phàm đoán chừng bị đẩy lên tuyến đầu.
Làm việc trong phòng hồ sơ, Giản Phàm đọc vụ án nhiều lắm, nhưng phá án lại là một chuyện khác rồi.
Theo như cuộc thảo luận hôm đó, nghi phạm thường xuyên bôi thuốc lên người, chắc chắn sẽ gây viêm da, xuất hiện mụn thẫm màu, phải dùng một loại thuốc chứa hàm lượng acid boric cao xoa mới có hiệu quả, thuốc này khá hiếm, ít dùng. Thông qua kiểm tra bệnh viện và phòng thuốc, đối chiếu với camera các khách sạn, thế nào cũng ra.
Ai mà ngờ thực tế không phải như thế, theo như dữ liệu lấy được từ bệnh viện, nhà thuốc trong ngày đầu đã có hơn 100 người, ngày thứ hai tăng lên tới 300 người, hôm nay là ngày thứ 3, vừa tới trưa đã tăng thêm hơn 70 người, muốn đối chiếu chéo dù dùng phần mềm vi tính cũng mất mấy ngày, huống hồ phần mềm còn chẳng tinh bằng mắt, đa phần phải nhìn bằng mắt.
Thật, thật đúng là, không điều tra, ai mà biết nữ nhân có bệnh ở vú lại nhiều như thế, mất toi 3 ngay rồi, mà riêng chuyện đối chiếu này mất tới cả tuần, làm sao mà phá án trong một tuần được.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play