Suốt cả quãng đường có vẻ Tằng Nam cố ý, chỉ nói chuyện với Thành Cương như không có ai bên cạnh, Giản Phàm bợp đầu thằng háo sắc kéo vào: “Này này, nữ nhân ở chốn giải trí, mày nhiệt tình cái gì, có tra ra gì không?”
“Anh nói xem tra ra được gì không?” Thành Cương cau có, móc từ trong lòng ra hai tuýp thuốc lá.
“Cương Pháo, mày xuất sư được rồi đấy, cũng biết nhận đồ rồi.”
“Hì hì, cái này ai chẳng biết, nhưng hôm nay là ngoại lệ, Oa ca, xem ra nhờ phúc của anh đấy, bình thường bọn em mấy người tới cũng chỉ có một tuýp, hôm nay anh tới chơi luôn hai, còn là Phù Dung Vương, mấy trăm đồng, anh không hút, thuộc về em hết nhé.” Thành Cương vừa nói vừa bóc một bao thuốc hút, còn lại ném ra ghế sau.
“Mày hút chết luôn đi.” Giản Phàm mắng, tuy không kiếm chác được gì, xong cũng không thất vọng, địa điểm thế này, nếu không phải là cảnh sát thì y không tới được, làm cảnh sát rồi thì lại ngại tới. Chuyến đi hôm nay không uổng, gặp một mỹ nữ đặc sắc như thế, Thịnh Đường đúng là danh bất hư truyền.
Đang nói chuyện thì di động trong túi rung rung, báo hiệu có tin nhắn, Tiêu Thành Cương cũng có điện thoại, cầm lên nói linh tinh nửa ngày. Giản Phàm lấy di động ra xem, thì ra là tin nhắn Tằng Nam gửi, viết "Ghế sau có món quà nhỏ, tặng anh.”
Xem tin nhắn xong, Giản Phàm nhìn chỗ Tằng Nam vừa ngồi, nhanh tay đút vào túi, vờ như không có chuyện gì xảy ra. Tiêu Thành Cương cúp điện thoại nói: “Oa ca, đội trọng án muốn cùng chúng ta liên hợp phá án, bảo chúng ta mau chóng về đội.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play