Giản Phàm nói chuyện với mẹ nửa ngày trời, khi cúp máy thì lòng bàn tay và bên tai đều hơi nóng, nhận tiền lương không nhiều, song lòng thì phấn chấn lắm. Đây là lần đầu độc lập ở ngoài sinh hoạt, có một thu nhập ổn định, không phải dựa vào cha mẹ một chút nào, lòng tăng thêm chút tự tin. Nghe nói khi vào biên chế chính thức, lương sẽ tăng thêm một phần ba, cùng với phúc lợi, trợ cấp, thế là cũng được ba nghìn, cứ sống trong đội không lo ăn mặc thì mỗi tháng cũng tiết kiệm được kha khá. Nghĩ tới đó lòng thêm ao ước, nói không chừng dăm ba năm nữa có thể mua nhà rồi cắm rễ ở đây, thành giả lập nghiệp.
Lý tưởng theo hoàn cảnh mà dần dần thay đổi, nói như thế bỏ ra 5 vạn không phải là phí. Mình làm 2 năm thôi là có thể kiếm lại rồi, tốn 2 năm mua lấy một tương lai, thế là lãi.
Đang định gọi điện cho Hương Hương báo tin mừng thì xe dừng lại, mấy chữ khách sạn Cửu Đỉnh lọt vào mắt, bãi đỗ xe dưới tòa nhà cao vút đỗ mấy chục cái xe, nhiều hơn lần đầu Giản Phàm tới đây, trả tiền xuống xe, tay cầm thẻ có chút chần trừ.
Nói thật, 5 vạn này là gánh nặng trong lòng Giản Phàm, sợ mình che giấu một phần sự thực gây ra hậu quả không thể vãn hồi, một phần không muốn trả lại, lương tháng có gần 2000, nếu chẳng phải ăn ở luôn tại đơn vị, muốn nuôi sống bản thân ở nơi này là rất khó, nói gì tới chuyện nhà xe.
Hay thăm dò trước rồi tính!? Cuối cùng hạ quyết tâm đi vào đại sảnh. Lúc này Giản Phàm đã hoàn toàn khác xưa rồi, y vốn đã cao, mặc cảnh phục mùa đông của cảnh sát, cổ áo dựng cao tránh gió tuyết, mũ cảnh sát kéo thấp, giày da bóng loáng, trước ngực đeo huy hiệu, bước chân vững trãi đi vào thang máy lên tầng 17, chỉ là thái độ của nhân viên trực ban không tốt, có vẻ không ưa cảnh sát, hỏi gì cũng nói không biết, lấy di động bấm số, không ai nhận máy.
Cảnh sát cũng không tới mức bị ghét thế này chứ, thôi về, dù sao Giản Phàm cũng không muốn trả tiền chút nào, nhưng đi qua đại sảnh lòng lại không yên, tới chỗ quầy tiếp tân, hai cô phục vụ mặc sườn xám đi lên đón.
“Thưa anh, tôi có thể giúp gì cho anh không?”
“Tôi muốn tìm tổng giám đốc của các cô, Tương Cửu Đỉnh.”
“Anh có hẹn trước không ạ?” Phục vụ rất khách khí.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT