Xe đi vào đường Ngũ Nhất, con phố thương nghiệp nhốn nháo phồn hoa như gấm, sắp đến Tết rồi, khắp nơi giăng đèn kết hoa, không khí thêm phần sôi động. Lại rẽ qua đường Giải Phóng, khách sạn Cẩm Giang 5 sao cao tới tận mây xanh, ngồi trong xe ngước đầu hết cỡ cũng không thấy tầng trên cùng.
Tần Cao Phong quay sang thấy Giản Phàm đang hứng thú ngắm nhìn phố xá náo nhiệt, hỏi: “Giản Phàm, có thích cái nghề này không?”
“Không thể nói là thích hay không thích, chỉ là một nghề kiếm tiền thôi.” Giản Phàm vì cuộc sống và tương lai, vì cha mẹ, vì Hương Hương mà phấn đấu, chứ không phải vì sự nghiệp và lý tưởng, giống như tuyệt đại đa số người trên thế giới này, đó là sinh tồn chứ không phải sống, nhưng y không phiền vì điều đó.
Tần Cao Phong không lạ thái độ của Giản Phàm nữa, biểu dương: “Cậu đang làm rất tốt, Bác Giang, Lão Trần và người đi thực địa đều khen ngợi cậu vừa công tác lại biết cải thiện cơm nước cho mọi người, tôi đại biểu cho đại đội biểu dương miệng cậu.”
“Đội trưởng, thế này thiếu chính thức quá, anh phải đợi tới đại hội công khai biểu dương chứ.” Giản Phàm quay sang phản đối, thấy câu này phải nói trước cả đại đội mới có giá trị.
“Không được, chú hai cậu nói cậu thích vểnh đuôi lên lắm, không thể thổi phồng quá mức.” Tần Cao Phong chọc Giản Phàm một cái, nhìn y xị mặt mà cười dài, tâm trạng hôm nay có vẻ rất tốt: “Này Giản Phàm, làm đồ đệ của tôi không?”
“Làm đồ đệ của anh á, thế anh dạy tôi được cái gì?”
“Dạy cậu chơi súng.”
“Cái đó tôi biết.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play