“Anh nói có lý, nhưng căn nguyên là do chế độ không theo kịp phát triển kinh tế thôi, mấy năm qua tư pháp khá hơn không ít.” Trần Ngạo cảm thán tiếp lời, vị tú tài của hệ thống công an này có sự lý giải riêng của mình.
“Thôi đi, chế độ có theo kịp thì vẫn có khoảng trống cho chúng chui qua, chúng ta là quốc gia qua lại lễ lạt, thấy quan hệ là chế độ bị gạt bên lề.” Hành Lương Đức phản bác.
Tiêu Thành Cương không có trình độ văn hóa cao, nhưng rất có cảm xúc với chủ đề này: “Cái gì vậy hả, mấy người nói chuyện cứ như Oa ca ấy, chả hiểu ra sao ... Đội trưởng Quách, thời gian qua có gặp Oa ca không, cũng không biết chị Hồng Hạnh sinh chưa?”
“Cậu hỏi tôi thì tôi hỏi ai?” Quách Nguyên càu nhàu, nhờ phúc Giản Phàm tặng vụ án lớn, hai tháng qua hắn mất ăn mất ngủ.
“Đừng nhìn tôi, ngày nào cũng đi liên miên, về cắm mặt vào ngủ, ngoài vụ án thì chẳng biết gì cả ... Có điều tôi có qua Đại Doanh Bàn ăn một lần, cô gái Bàn Nha đó thật thú vị, nghe nói tôi là người của đội trọng án, chẳng những không lấy tiền còn mang cho tôi đồ uống, thái độ niềm nở lắm. Thật đấy,
Trần Ngạo, lần sau tôi dẫn cậu đi.” Hành Lương Đức đắc ý khoe khoang.
Quách Nguyên hất gáo nước lạnh: “Ừ đi đi, chịu khó tới vào, dì Thời đang lo không kiếm được con rể đấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT