“Khoan, rốt cuộc là sao, cha em bị phán 10 năm mà, giờ mới 5 năm.” Huyết áp khó khăn lắm mới hạ xuống được, vã mồ hôi, Giản Phàm đỡ vợ đi ra phòng khách.
Dương Hồng Hạnh lúc này tâm sự trùng trùng nên không quá để ý biểu hiện khác thường của chồng: “Tạm tha, mấy năm qua ông ấy biểu hiện tốt, lại qua ba lần giảm hình phạt cơ bản còn một năm rưỡi, xét thấy sức khỏe ông ấy không tốt, vừa cao huyết áp lại tiểu đường, mẹ em hai năm qua chạy khắp nơi lo lót, nên ...”
“Ra rồi à?” Giản Phàm hiểu rồi, mẹ vợ sợ con rể không thích, chưa bao giờ nhắc tới, song y biết mẹ vợ mỗi tháng vào thăm một lần, tích góp từ tiền lương ít ỏi đều ném vào đó.
“Ra rồi.” Dương Hồng Hạnh lí nhí, thi thoảng lại lấm lét nhìn chồng như mắng lỗi.
Còn lạ gì vợ nữa, vợ miệng dao găm lòng đậu hũ, khoan dung với người khác như vậy, huống hồ cha mình, Giản Phàm nhẹ giọng hỏi: “Giờ ông ấy đang ở đâu?”
“Tiểu khu công đoàn, cha muốn gặp em, cũng muốn gặp anh ... Mẹ mẹ bảo em hỏi trước.” Dương Hồng Hạnh có phần sợ sệt.
“Thái độ em thế là sao?” Giản Phàm đột ngột lớn giọng mắng vợ: “Sao không nói sớm để anh đưa mẹ đi đón, ài vì chuyện người ngoài mà lỡ chuyện trong nhà, hỏi cái gì, mai cùng đi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT