Ngày hôm sau, những ngày đầu xuân chớm lạnh còn vương lại trong không khí. Gió nhẹ lay động những chồi non mới nhú trên cành mai trước viện, hương đất sau cơn mưa đêm phảng phất quanh sân. Sáng sớm, trong phủ Uy Vũ Hầu, cảnh vật tuy vẫn tĩnh lặng, nhưng bên trong lại như đang ngầm chuyển động theo một dòng chảy vô hình.
Liễu Nhược Yên ngồi trước gương đồng, tay Thược Dược nhẹ nhàng vấn tóc cho nàng, từng động tác đều cẩn thận, tỉ mỉ như thêu một đường chỉ vào gấm vóc. Mái tóc đen dài được buộc gọn bằng dải lụa màu thanh thiên, búi thấp theo đúng lễ nghi khi vào Cung học. Dù chỉ là Trắc phu nhân, nhưng thân phận của nàng hiện tại cũng không thể sơ suất.
“Trắc phu nhân, hôm nay là ngày đầu tiên người đến Cung học, cần giữ mình cẩn trọng.”, Thược Dược khẽ nhắc, vừa đính trâm cài ngọc trai lên tóc nàng.
Liễu Nhược Yên khẽ gật đầu, ánh mắt trong gương không có quá nhiều cảm xúc, nhưng sâu trong đáy mắt, lại có một tia sáng nhẹ hiện lên.
“Ta nhớ rồi,” nàng đáp khẽ. “Chỉ là một buổi học, sẽ không loạn.”
Thược Dược cúi đầu, không nói gì thêm. Nhưng trong lòng lại khẽ động phu nhân nói không muốn ai để ý, nhưng trong Cung học toàn là con cháu danh gia vọng tộc, nơi đâu dễ lặng lẽ mà trôi qua?
Sau khi chải truốt trang điểm nhẹ, Liễu Nhược Yên vẫn toát lên vẻ hiền thục đoan trang, nàng khoác trên mình bộ xiêm y màu lam nhạt, chất lụa nhẹ như sương, thêu hoa văn tùng mai nơi vạt áo – giản dị nhưng thanh nhã, không phô trương cũng chẳng hề tầm thường. Đai lưng màu ngọc trai ôm lấy vòng eo mảnh mai, tà áo theo gió khẽ lay, tựa như mây khói trôi nhẹ giữa sớm xuân.
Liễu Nhược Yên không dùng phấn đậm, chỉ điểm một chút son môi hồng đào, khiến khuôn mặt thanh tú càng thêm phần dịu dàng, trong sáng. Dáng vẻ ấy, không rực rỡ lóa mắt như những tiểu thư cành vàng lá ngọc trong kinh thành, nhưng lại có một khí chất rất riêng, yên tĩnh, nền nã, tựa như hồ thu trong veo không gợn sóng.
Dù là thế nào, người phụ nữ họ Liễu này vẫn đem đến cho người ta một cảm giác yểu điệu, thùy mị đến nhu nhược, nhưng nhìn bóng lưng gầy gộc chất chứa đầy cô đơn ấy, lại là cảm giác người này ngược lại cực kì mạnh mẽ, không phải kiểu có thể dọa nạt nhưng nhất định không phải loại dễ bị ức hiếp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT