Trong mắt Dương Thư Nhạc còn chưa kịp gom đủ cảm xúc, đã thấy Tịch Tư Yến ngồi dậy, giọng nhàn nhạt vang lên:
“Cậu chắc đang nghĩ hôm nay là ngày tệ nhất đời mình nhỉ. Nếu Trần Mặc buộc phải rời khỏi nhà họ Dương, tôi chỉ hy vọng cậu ấy được yên ổn đến tận lúc thi đại học xong. Tôi nghĩ cậu hiểu rõ tôi đang nói gì, còn những ngày tệ hơn hôm nay nhiều lắm… chọn đi, muốn tiếp tục chịu đựng hay thôi?”
Không có chữ “đe dọa”, nhưng từng câu từng chữ đều là đe dọa.
Không có lời “bảo vệ”, nhưng từng câu từng chữ đều là bảo vệ.
Dương Thư Nhạc chết lặng. Hắn không ngờ có một ngày Tịch Tư Yến sẽ như vậy.
Người thanh niên mới hôm trước còn mang dáng vẻ chững chạc, trầm ổn, giờ như một cơn sóng ngầm giữa núi rừng và biển cả, im lặng mà dấy lên cuồng phong.
Ánh mắt Dương Thư Nhạc lộ rõ hoảng sợ, nhưng chưa kịp để lâu, hắn đã bật cười bằng cái giọng ngông nghênh quen thuộc.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT