Là trẻ con, dù là khứu giác hay vị giác đều đặc biệt nhạy bén. Cái túi vừa đặt lên bàn trà, bé Đào Đào đã ngửi thấy một mùi hương nồng nàn.
A! Mùi đồ ăn ngon!
Đào Đào cố gắng hít hít cái mũi nhỏ, trông vô cùng đáng yêu và ngây thơ.
Tô Hạc Khiêm khẽ cười: "Hừ, cháu gái bảo bối của ta đâu phải loại trẻ con dễ dàng bị quà cáp dụ dỗ..."
Chữ "dỗ" cuối cùng còn chưa kịp nói ra, bên tai ông đã vang lên giọng nói nhỏ đầy phấn khích:
"Ông Du ơi, đây là cái gì vậy ạ? Thơm quá đi!"
Vừa nói, Đào Đào vừa rướn cổ nhỏ xíu nhìn vào trong túi, cái đầu tròn xoe đã gần như chui hẳn vào bên trong.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play