Tô Cảnh Hoài đưa tay mời Du Tùng Nham vào nhà: "Du lão tiên sinh, mời vào trong."
Du Tùng Nham mỉm cười gật đầu: "Được."
Vừa bước vào cửa, ông đã thấy tờ giấy nhỏ dán trên mặt Đào Đào, hơi ngạc nhiên rồi cười hiền từ: "Đào Đào bé nhỏ đang làm gì thế này?"
Giọng nói của Du Tùng Nham rất thân thiện, có sức hút kỳ lạ. Đào Đào nghe thấy giọng nói này có chút quen tai, quay đầu nhìn một cái, rồi lập tức nhoẻn miệng cười tươi rói: "Ông Du!"
Nghe tiếng "ông Du" đầy nhiệt tình và vui vẻ này, Du Tùng Nham cười đến nỗi nếp nhăn trên mặt càng thêm rõ rệt.
Từ khi về già, ngày nào ông cũng nghe thấy rất nhiều đứa trẻ gọi mình là "ông Du", bao gồm cả hai đứa cháu nội nghịch ngợm như quỷ sứ nhà ông.
Nhưng chưa từng có tiếng "ông Du" nào, so với tiếng gọi hôm nay của Đào Đào, khiến ông vui vẻ hơn thế!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT