Du Tùng Nham nhìn người bạn già cứng đầu của mình, vẻ mặt trước sau vẫn ôn hòa.
"Trước mặc kệ tôi muốn làm gì, ông cứ nói cho tôi biết đứa bé Đào Đào này có phải có đôi mắt vàng không đã."
Tô Hạc Khiêm nhét nửa miếng bánh tùng bách hợp còn lại vào miệng, nhai nhai, hương vị thơm lừng, ông vắt chéo chân, vênh váo hệt như một lão già nghịch ngợm bất cần đời.
"Chính là dựa vào cái gì tôi phải nói cho ông? Đây là bí mật của cháu gái bảo bối tôi, ok?"
Du Tùng Nham nhìn ông, như đang suy nghĩ gì đó rồi gật đầu: "Ừm, nếu ông đã nói vậy, thì tôi hiểu rồi. Xem ra Đào Đào quả thật có đôi mắt vàng, giống như đáp án tôi dự đoán."
Tô Hạc Khiêm: "... Hóa ra ông đến đây là để gài bẫy tôi đấy à?"
Trong lòng ông cụ Du kích động hơn vẻ mặt bình tĩnh của ông gấp nhiều lần. Đôi mắt vàng! Đó chính là đôi mắt vàng đó! Lại còn là ở một cô bé chỉ hơn 4 tuổi, đây là khái niệm gì chứ! Quả thực là kỳ quan trong giới!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play