Chương 4
Tác giả: Đàm Sơ
Edit : Kalle
Về đề tài lần này, là do Mục Túc Tinh nhiều lần cam đoan, tuyệt đối sẽ không tái phạm, càng không để chuyện này xảy ra thêm một lần nào nữa trong tương lai.
Phần lớn thời gian, Tần Thanh luôn mang dáng vẻ ôn hòa, như một quý ông tao nhã dễ gần. Dù lớn hơn Mục Túc Tinh gần mười tuổi, nhưng cách nói chuyện của anh luôn điềm đạm, có lý có tình, chưa từng thể hiện sự áp đặt hay cưỡng ép. Lần này thấy Mục Túc Tinh ngoan ngoãn nhận sai, còn nghiêm túc bảo đảm, anh cũng không tiếp tục xoáy sâu vào vấn đề này nữa.
Nhưng trong lòng Mục Túc Tinh rất rõ, chuyện này còn lâu mới kết thúc —— chỉ là chờ đến một ngày nào đó bị Tần Thanh bắt gặp đúng lúc, đến khi ấy thì e rằng mọi chuyện sẽ không đơn giản như hôm nay.
Cũng vì lý do này, Mục Túc Tinh quyết định chỉnh sửa giờ ngủ quan trọng của mình từ ban đêm thành 1 giờ sáng. Không phải vì thật sự sợ bị mắng, mà là gần đây việc thức đêm triền miên vốn đã gây tổn hại đến sức khỏe, thêm vào đó còn một nguyên nhân khác…
Cậu lén liếc nhìn người đàn ông ngồi đối diện.
Dù làm công việc chế tác trò chơi mà người ngoài nhìn vào có vẻ như nghề nghiệp đặc trưng của những người suốt ngày ru rú trong nhà, nhưng Tần Thanh lại hoàn toàn không có cảm giác u ám thường thấy nơi dân văn phòng. Ngược lại, thân hình cao lớn, thon gầy rắn rỏi của anh khiến người khác vừa nhìn đã biết là do duy trì chế độ sinh hoạt điều độ và thường xuyên tập luyện mang lại, từ trong ra ngoài đều toát lên vẻ trầm tĩnh và sáng suốt rất tự nhiên.
Có lẽ càng lăn lộn lâu trong xã hội, người ta càng hiểu rõ sự quan tâm không mang theo bất kỳ mục đích nào quý giá đến nhường nào. Huống hồ, Mục Túc Tinh cũng hiểu rõ trong lòng rằng, muốn dùng lời nói dối để qua mặt Tần Thanh hoàn toàn không có ý nghĩa —— bởi vì, cơ thể là của chính mình, không ai thay thế được.
Bữa trưa trôi qua trong cuộc trò chuyện ngắn gọn và giản dị.
Khi Tần Thanh hỏi đến tình hình gần đây của cậu, Mục Túc Tinh vừa lục lại những ký ức kiếp trước vốn đã sắp quên sạch, vừa gắng gượng chọn ra vài chuyện để kể, thoạt nhìn ngoan ngoãn biết nghe lời chẳng khác gì học sinh đang trả bài trước giáo viên chủ nhiệm.
Đến khi ăn tối xong thì cũng gần bảy, tám giờ. Mục Túc Tinh vừa thong thả xử lý mấy món điểm tâm ngọt trên bàn, vừa âm thầm suy tính kế hoạch tiếp theo ——
Với lần này, kế hoạch hỗ trợ sản xuất hoạt hình của trường học, cậu nhất định sẽ không bỏ qua.
Rất nhiều người cho rằng cái gọi là "hỗ trợ" của nhà trường chỉ dừng lại ở khoản mười vạn điểm tín dụng, nhưng với Mục Túc Tinh - người mang ký ức kiếp trước - lại biết rõ, chuyện này không hề đơn giản như vậy. Để phối hợp với chính sách hỗ trợ ngành hoạt hình của chính phủ, chỉ cần có đủ độ thiện cảm trong mắt các bộ phận liên quan, cộng thêm xu hướng thời đại đang nổi lên, mỗi năm thu hút thêm càng nhiều sinh viên mới, thì lần này, Đại học Nghệ thuật Tinh Ninh đã thật sự rót vốn mạnh tay.
Ngoài khoản mười vạn điểm tín dụng, đến thời điểm đó, nhà trường còn cung cấp trang thiết bị và địa điểm tương ứng. Xét đến quy trình sản xuất hoạt hình rườm rà và phức tạp, trường còn chuyển hình thức này thành môn học thực tiễn sáng tạo để khuyến khích sinh viên ngành hoạt hình tham gia. Đến giai đoạn trung kỳ, nhà trường thậm chí còn mời những nhà sản xuất hoạt hình nổi tiếng trong ngành đến trực tiếp hướng dẫn.
Đối với Mục Túc Tinh - người từng một tay điều hành Đằng Không Giải Trí ở kiếp trước - thì mười vạn điểm tín dụng chỉ là con số nhỏ. Điều quan trọng hơn chính là những phúc lợi ngầm chưa được công khai: tài liệu sản xuất hoạt hình, công cụ, địa điểm, nhân lực, và cả mạng lưới quan hệ của những nhà sản xuất danh tiếng!
Những thứ đó, giá trị còn vượt xa khoản tiền thưởng được công bố công khai.
Chỉ là……
Có thể vì phải tính đến thời điểm cụ thể để thực hiện chính sách của chính phủ, nên thời gian triển khai kế hoạch chính thức của Đại học Nghệ thuật Tinh Ninh cũng bị lùi đến cuối năm. Nói cách khác, phải chờ đến lúc đó cậu mới có thể chính thức bắt tay vào làm hoạt hình.
Nhưng cơ hội thì sẽ không đợi người.
Tuy chính phủ chưa chính thức công bố thông báo, nhưng rất nhiều người trong ngành đã sớm nghe phong phanh. Hơn nữa, quy trình sản xuất hoạt hình vốn đã rất dài, nhiều người ngay từ bây giờ đã bắt đầu chuẩn bị sẵn sàng để đón đầu chính sách mới cuối năm.
Nghĩ đến đây, Mục Túc Tinh bỗng cảm thấy có chút phiền muộn.
So với những người khác, hiện giờ cậu chỉ là một học sinh. Không có nhân mạch, không có đội ngũ, càng không có tác phẩm, thực sự là không có gì trong tay.
Trong lúc đang suy nghĩ, cậu vừa mới nhét miếng bánh kem cuối cùng vào miệng thì Tần Thanh bên kia đã đưa tờ báo vừa đọc xong đến trước mặt cậu.
“…… Sao vậy?” Mục Túc Tinh nhận lấy tờ báo, vừa liếc mắt qua, ánh mắt lập tức dừng lại ở một góc nhỏ nổi bật trên đó, trong đầu thoáng chốc như có luồng sáng lóe lên.
Tiêu đề bài viết cực kỳ đơn giản, thậm chí thuộc loại mà ngày thường cậu chẳng bao giờ để mắt tới ——
Dòng tiêu đề viết: 《 Tuyến đường tàu điện ngầm thành phố Tinh Ninh hoàn tất xây dựng toàn diện 》. Bài viết chúc mừng hệ thống tàu điện ngầm Tinh Ninh chính thức hoàn thành, đồng thời thay mặt bộ tuyên truyền thành phố phát động chiến dịch thu thập video ngắn, một khi được chọn, các tác phẩm sẽ được trình chiếu liên tục trong suốt một năm tại TV các nhà ga tàu điện ngầm khắp thành phố.
Đúng vậy! Sao mình lại quên mất điều này cơ chứ!
Nếu là video ngắn, vậy thì dù là quay người thật hay hoạt hình ngắn đều hoàn toàn phù hợp. Huống hồ nơi phát sóng lại là các nhà ga tàu điện ngầm – một địa điểm công cộng có độ tiếp cận cực cao!
Đối với Mục Túc Tinh – người vừa bước vào đời lần thứ hai – thì điều cậu cần nhất lúc này, chính là một tác phẩm tiêu biểu thật chất lượng. Có được tác phẩm ấy, sau này khi tìm nhà đầu tư, tuyển CV, họa sĩ nguyên họa, biên kịch… mới có thể khiến người khác tin tưởng và đồng ý hợp tác.
【Đinh, hiện tại tuyên bố nhiệm vụ chi nhánh.】
Nhiệm vụ chi nhánh: Là người mới trong ngành sản xuất hoạt hình, hiện tại bạn cần chế tác một bộ hoạt hình ngắn xuất sắc để mở ra cánh cửa đầu tiên trên con đường sự nghiệp.
Mục tiêu nhiệm vụ: Sản xuất hoạt hình ngắn và thành công được chọn phát sóng tại trạm tàu điện ngầm thành phố Tinh Ninh.
Phần thưởng nhiệm vụ: Thưởng 1000 điểm thành tựu.
Mục Túc Tinh nhanh chóng đọc xong thông tin nhiệm vụ.
Nhiệm vụ này nói dễ cũng không dễ, nói khó cũng không phải quá khó. Nhưng có một điều không thể phủ nhận —— đây là cơ hội thích hợp nhất mà cậu có trước mắt.
Toàn thành phố Tinh Ninh có tổng cộng bảy tuyến tàu điện ngầm. Nếu mỗi tuyến chỉ chiếu một video giống nhau thì rõ ràng là lãng phí tài nguyên. Chính vì vậy, ban tổ chức không hề tuyên bố rằng sẽ chỉ chọn duy nhất một tác phẩm, mà trên thực tế, số lượng tác phẩm được chọn là bảy.
Mục Túc Tinh nhớ rõ ràng, để đảm bảo chất lượng, lần này ban tổ chức đã đặc biệt phân công bảy người phụ trách khác nhau, mỗi người phụ trách một tuyến tàu điện ngầm, nhằm đảm bảo xét duyệt công bằng và toàn diện.
Chưa hết……
Mục Túc Tinh lại liếc nhìn tờ báo lần nữa.
Phần thưởng cho chiến dịch lần này cũng vô cùng hậu hĩnh: Bất kỳ ai có tác phẩm được chọn sẽ nhận thưởng 10.000 điểm tín dụng (sau thuế), danh hiệu công dân danh dự của thành phố Tinh Ninh trọn đời, và quyền sử dụng tàu điện ngầm miễn phí trong vòng ba năm.
Không nói đến tiền thưởng và vé tàu điện ngầm miễn phí, điều khiến Mục Túc Tinh để mắt đến chính là danh hiệu "công dân danh dự".
Danh hiệu này thoạt nhìn có vẻ vô dụng, nhưng trên thực tế lại đại diện cho mức độ thiện cảm và độ thân thiện nhất định từ các ban ngành liên quan của Tinh Ninh thị. Dù chỉ là một chút nhỏ, nhưng rất có khả năng sẽ trở thành trợ lực không ngờ tới trong thời khắc then chốt nào đó.
Nghĩ đến đây, ngón tay cậu vô thức vuốt nhẹ mặt giấy báo, đôi mắt đen trắng rõ ràng lại càng thêm sáng ngời ——
Nếu có thể nắm bắt được cơ hội lần này, vậy thì kế hoạch tiếp theo của cậu nhất định sẽ có nền tảng vững chắc, có được bước đi đầu tiên này, sau này dù có muốn thử sức với hoạt hình dài tập, mọi mặt cũng sẽ thuận lợi hơn rất nhiều!
Thiếu niên cụp nhẹ đôi mắt, dường như chìm trong trầm tư. Ánh mặt trời ngoài cửa sổ rực rỡ chiếu lên người cậu, mang theo một thứ ấm áp không thể gọi thành tên. Có lẽ là đang nghĩ đến điều gì đó, đôi mắt vốn trong trẻo lúc này lại ánh lên tia sáng nhàn nhạt như sao sớm, cả người bỗng tỏa ra một sức sống bừng bừng như ánh mặt trời.
Tần Thanh thu trọn phản ứng ấy của thiếu niên vào đáy mắt, trong đầu chợt hiện lên những tin đồn không mấy tích cực xoay quanh Mục Túc Tinh ở Đại học Nghệ thuật Tinh Ninh thời gian qua. Anh khẽ cong môi, mỉm cười.