Cương 11

Tác giả: Đàm Sơ

Edit : Kalle

“Ai ở bên ngoài thế? Làm sao mà trì hoãn lâu như vậy?”

Thấy cạnh cửa mãi chẳng có động tĩnh gì, Văn Phi Hàng dứt khoát buông công việc đang dang dở trong tay, bước nhanh tới. Ánh mắt hắn đảo qua một nam một nữ đang đứng đó, mày liền không nhịn được nhíu lại, sắc mặt cũng khó coi hơn mấy phần: “Lục Việt, Cố Tư Hàm, hai người tới đây làm gì? Giáo sư Lý chưa từng nói sẽ cho người ngoài mượn phòng 305.”

Mục Túc Tinh chớp chớp mắt, cuối cùng cũng hiểu ra vì sao mình lại thấy hai người trước mắt có chút quen mặt. Hóa ra đây chính là Lục Việt – nhân vật nổi danh trong truyền thuyết, cùng cô nữ sinh mấy hôm trước còn bám lấy cậu ở cổng trường.

Lời Văn Phi Hàng nói đã chẳng còn chút khách khí nào – ý tứ rõ ràng như mặt trời ban trưa: đây là nơi giáo sư Lý giao cho bọn họ sử dụng, chỉ còn thiếu mỗi câu “người không phận sự, cút!”

Lúc này Lục Việt mới nhớ ra mục đích mình đến phòng 305, ánh mắt lại quét qua ba người đang đứng bên trong, còn có gì không rõ nữa? Nhưng điều hắn không thể hiểu nổi chính là – vì sao giáo sư Lý, người xưa nay nổi danh lạnh nhạt, chưa từng dễ dàng thân thiết với ai, lại bằng lòng đem phòng làm việc quan trọng như 305, giao cho một người như Mục Túc Tinh?

Trong mắt hắn, Mục Túc Tinh chẳng qua chỉ là một phú nhị đại nhất thời có hứng thú với hoạt hình mà thôi. Sau khi tốt nghiệp, cho dù không theo con đường này, thì cũng dư sức ngồi vào những công việc nhàn hạ, lương cao. Trường học thật sự cần phải đem tài nguyên quý giá như thế, lãng phí lên loại người này sao?

Ánh mắt Lục Việt tối lại, nhưng mặt ngoài vẫn cố nặn ra một nụ cười: “Tôi chỉ là thấy trên diễn đàn nói giáo sư Lý đã cho mượn phòng làm việc, trong lòng hiếu kỳ là ai lại lợi hại đến vậy, được giáo sư xem trọng, nên tiện đường tới nhìn một chút.”

“Hiện tại nhìn xong rồi chứ?” Mục Túc Tinh đến mí mắt cũng không thèm ngẩng lên, hoàn toàn không có chút ý định mời hai người vào xem: “Vậy mời đi cho.”

Lời cậu nói, ý mời khách rõ rành rành. Lục Việt dù có giả vờ không hiểu, cũng không giả nổi nữa. Hắn chỉ có thể im lặng mà rời đi, nhưng trong lòng lại làm sao cũng không cam tâm.

Phòng làm việc này không chỉ được trang bị công cụ thiết bị tối tân nhất, mà còn lưu giữ rất nhiều bản thảo và ghi chép tay của chính giáo sư Lý. Chỉ cần tùy tiện lật một quyển cũng đã có thể thu được vô số lợi ích. Lục Việt đã thèm muốn nơi này từ lâu, đáng tiếc dù là học sinh ưu tú như hắn, giáo sư Lý cũng chưa từng cho một ánh nhìn khác biệt. Thế mà hôm nay, phòng 305 lại rơi vào tay Mục Túc Tinh – một kẻ chẳng học hành tử tế, không nghề nghiệp đàng hoàng, chỉ biết ngồi mát ăn bát vàng…

Trong lòng hắn đầy tiếc nuối, nét mặt cũng không giấu nổi vẻ tiếc hận như thể đang nhìn một món bảo vật bị phí hoài. Nhưng Mục Túc Tinh thì chẳng buồn dây dưa thêm với hai người này. Với cậu, mỗi giây mỗi phút hiện tại đều vô cùng quý giá, thật sự không muốn lãng phí cho mấy kẻ vô dụng kia. Thế nên cậu dứt khoát nói thẳng: “Phi Hàng, đóng cửa.”

Văn Phi Hàng bên kia nghe xong liền dứt khoát đóng sập cửa lại, tiện tay còn khóa luôn cho chắc.

“Tôi nói chứ, đám người này đúng là có bệnh. Việc nghiêm túc thì không làm, suốt ngày chỉ mơ mộng mấy chuyện trời rơi bánh bao. Thật tưởng rằng A Mục sẽ nhường cơ hội cho bọn họ chắc?” – Văn Phi Hàng bĩu môi, vô cùng khinh thường trước hành vi của hai người kia.

Mục Túc Tinh nhún vai, chẳng buồn bình luận gì.

“Còn có thể thế nào, ghen tị thôi,” Phương Liên lại xem chuyện này rất thoải mái: “Chúng ta cứ làm việc của chúng ta, chỉ tiêu lần này có tận bảy suất lận, chẳng lẽ đến mức không được lấy một cái? Đến lúc đó trực tiếp lấy kết quả nói chuyện, xem bọn họ còn gì để nói!”

Mục Túc Tinh lại nhấn mạnh: “Không phải một cái, là tất cả.”

Văn Phi Hàng và Phương Liên lập tức cứng đờ, sau đó như sực nhớ ra điều gì, cùng nhau phụ họa: “Đúng đúng đúng! Không phải chỉ một cái, chúng ta là muốn bao trọn toàn bộ suất tuyển của Tinh Ninh thị tuyến tàu điện ngầm! Sao có thể dễ dàng để người khác vượt mặt như vậy!”

Ba người nói vô cùng khí thế, như thể đang tuyên thệ điều gì đó. Nhưng Mục Túc Tinh chỉ liếc mắt đã nhìn ra: hai người này rõ ràng chỉ nói cho có lệ, chưa thực sự để tâm vào lời mình nói. Nghĩ đến đây, cậu bất giác nhếch môi nở một nụ cười có chút tinh nghịch: “Tôi biết các cậu căn bản không tin lời tôi nói.”

Văn Phi Hàng cười khẩy một tiếng, quay đầu lập tức đánh Phương Liên một cái: “Tại cậu đấy, ai bảo lúc nãy cậu diễn lố lăng như vậy?”

Phương Liên nổi đóa: “cậu nói như thể cậu không diễn lố lăng ấy! Tôi còn chẳng biết cậu đang cố dỗ cho đại gia thổ hào cao hứng nữa kìa, nói xem cậu có ích lợi gì với tôi?”

Mục Túc Tinh nhìn đến mà dở khóc dở cười, tức giận quát: “Được rồi! Cả hai đừng có diễn nữa, tôi còn chưa yếu đuối đến mức các cậu tưởng đâu!” Thấy rõ hai người cố tình làm trò cười để chọc mình vui, trong lòng Mục Túc Tinh chợt thấy ấm áp vô cùng. Nhưng rồi một chút nghịch tâm nổi lên, hắn liếc mắt nhìn hai người, nhướng mày cười nhẹ: “Nếu vậy, có dám đánh cược với tôi một phen không?”

“Cược gì?” Hai người đồng thanh hỏi.

Mục Túc Tinh nghĩ nghĩ rồi đáp: “Vậy thế này đi, nếu lần này bảy bộ hoạt hình ngắn của chúng ta đều trúng tuyển, sau này khi tôi thành lập phòng làm việc, các cậu nhất định phải gia nhập. Ngược lại, chỉ cần lần này có một bộ không được chọn, tôi sẽ đưa cho hai người mỗi người một bản offer từ Đằng Không Giải Trí.”

Sau khi suy nghĩ kỹ, Mục Túc Tinh vẫn quyết định đặt ra ván cược như vậy.

Đối với hai người huynh đệ kiếp trước không thể thiếu này, Mục Túc Tinh tự nhận hiểu họ rất rõ. Dù là Văn Phi Hàng hay Phương Liên, tuy không chuyên làm hoạt hình, nhưng trong lĩnh vực của mỗi người đều vô cùng xuất sắc. Dù là gia nhập phòng làm việc tương lai của hắn, hay bước vào Đằng Không Giải Trí, họ đều hoàn toàn đủ tiêu chuẩn.

Là cổ đông lớn của Đằng Không Giải Trí, quyền lợi ấy, Mục Túc Tinh vẫn nắm chắc trong tay.

Văn Phi Hàng lập tức phản đối: “Sao mà được chứ?”

Phương Liên cũng lắc đầu: “Cái cược này quá bất công với cậu, chẳng khác nào chúng ta lấy không hai cái offer từ công ty game hàng đầu vậy! Tôi  cũng không đồng ý.”

Mục Túc Tinh mặt không biểu cảm, nhìn chằm chằm hai người: “Không đồng ý? Vậy là ai vừa nãy còn tuyên thệ với tôi, nói tin tưởng chúng ta nhất định giành trọn bảy suất? Hóa ra đều là lừa tôi?”

Hai người nhất thời có chút xấu hổ.

Thấy vậy, Mục Túc Tinh bèn nói: “Nói đạo lý thì tôi không giỏi, nhưng chúng ta là huynh đệ. Các cậu vì tôi mà từ bỏ cơ hội tốt trong tay, theo đuổi một tương lai mù mịt chỉ để làm hoạt hình ngắn, chẳng lẽ lại không cho tôi một cơ hội bồi thường?”

Văn Phi Hàng và Phương Liên liếc nhau.

“Được rồi, chúng tôi đồng ý với cậu,” Phương Liên suy nghĩ một chút rồi nói: “Nhưng phải sửa cược một chút – chỉ cần lần này chúng ta trúng một cái thôi là cậu thắng, nếu cả bảy bộ đều không trúng, thì tính là chúng tôi thắng.”

Văn Phi Hàng cũng gật đầu tán đồng.

Thấy hai người đã nhượng bộ đến nước này, Mục Túc Tinh cũng không tiện từ chối. Dù sao cậu cũng rất tự tin vào tác phẩm của mình, lập tức sảng khoái đáp ứng: “Được, vậy cứ quyết định thế đi.”

Sau khi ấn định nội dung ván cược, ba người lại quay về vị trí làm việc ban đầu.

Văn Phi Hàng một lần nữa cầm lên kịch bản hoạt hình mà Mục Túc Tinh đã chuẩn bị.

Trước đó cậu chỉ tùy tiện xem qua vài đoạn, cảm thấy phần lời thoại tuy còn non tay, nhưng lại ẩn chứa nhiều tầng ý nghĩa. Nhưng giờ đây đọc trọn cả kịch bản, cậu không khỏi bàng hoàng kinh ngạc.

Khác với phim truyền hình hay điện ảnh, quá trình chuẩn bị cho hoạt hình còn phức tạp hơn gấp bội. Trong khi phim ảnh có thể dựa vào diễn xuất tại hiện trường và hiệu ứng hậu kỳ, thì hoạt hình lại phải tinh chỉnh từng chi tiết từ đầu đến cuối – từ kịch bản phân cảnh, thiết kế nhân vật, bối cảnh, lời thoại, hành động, tiết tấu... Tất cả đều phải được xác định rõ ràng ngay từ đầu. Chỉ một sơ suất nhỏ nếu không kịp thời chỉnh sửa, đến khi vào hậu kỳ mới phát hiện thì chi phí và công sức bỏ ra sẽ là con số khổng lồ – điều mà các công ty sản xuất thông thường khó lòng gánh nổi.

Điều khiến Văn Phi Hàng càng kinh ngạc là – chỉ trong vỏn vẹn vài ngày ngắn ngủi, Mục Túc Tinh đã hoàn thành toàn bộ khâu chuẩn bị phức tạp ấy một cách chu toàn đến đáng kinh ngạc!



Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play