Thái tử trở về tẩm điện, thấy Vân Quỳ đang ngồi trên sập, mân mê chiếc áo ngủ trong tay.
Ban ngày, thân thế bị vạch trần, ai là cha ruột, ai là người thân khiến nàng suốt cả ngày thất thần, đến mức ngón tay cũng bị đâm mấy lỗ rướm máu.
Nếu không phải biết mấy năm nay ông thực sự đã trải qua quá nhiều gian khổ, nàng tuyệt đối sẽ không dễ dàng tha thứ cho một kẻ từng vứt bỏ vợ con như vậy. Thà coi như ông chưa từng tồn tại, nàng cũng không muốn gặp lại. Dù sao suốt từng ấy năm, nàng chưa từng cần đến ông.
Nhưng giờ phút này, lòng nàng lại không khỏi do dự.
Nếu năm đó ông thật sự không biết nương có mang, lại bị hoàn cảnh ép buộc nên không thể kịp thời tìm đến, thì nếu biết, liệu ông có vì tình nghĩa mà cưới nương đàng hoàng, có thật lòng yêu thương bà không?.
Còn bây giờ, khi biết nàng vẫn còn sống, liệu  ôngcó áy náy, có muốn nhận lại đứa con gái này không?
Hay là...  ông thấy nàng hiện giờ ở Đông Cung sống rất tốt, thậm chí còn có hy vọng trở thành nương nương, nên mới muốn nhận thân để nhờ nàng mà thăng quan tiến chức?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play