Dục Anh Đường
Sáng sớm, Vân Quỳ theo Thích thị đến Dục Anh Đường, mang theo rất nhiều loại điểm tâm và quả tử mà bọn trẻ yêu thích.
Khó khăn lắm mới có cơ hội ra khỏi cung, nàng không thể chỉ vì sợ một khả năng mơ hồ nào đó mà suốt ngày ru rú trong phủ. Huống hồ, bọn trẻ ở Dục Anh Đường đều rất quý mến nàng. Mẫu thân nàng chữa bệnh hành thiện, những đứa trẻ bị bệnh thường phải uống thuốc, thậm chí tiêm châm, có nàng ở bên cạnh, cũng đỡ dọa sợ chúng phần nào.
Chỉ là, nàng thật không ngờ sẽ gặp được Ngụy Khiêm.
Trước kia, chưa biết hắn từng cầu hôn mình, Vân Quỳ vẫn có thể bình thản chào hỏi. Nhưng giờ đã biết rõ, nàng sao còn có thể giả vờ như không có chuyện gì, đến ánh mắt cũng theo bản năng mà lảng tránh.
Ngụy Khiêm là người thông minh, đương nhiên không thể không nhận ra.
Thịnh cô nương, đúng như tên, như đóa hướng dương rực rỡ, mạnh mẽ sinh trưởng, tươi sáng khiến người ta động lòng. Lần đầu gặp nàng, lòng hắn đã rung động. Nhưng hắn hiểu rõ bản thân bệnh tật ốm yếu, sao có thể xứng với một nữ tử rực rỡ như thế? Chỉ đành đem mối cảm tình ấy hóa thành ngưỡng mộ, cất kín trong lòng, không dám nói ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT