Triệu Viêm Bân nhìn anh với vẻ mặt “không hổ là giám đốc, tư duy đúng là cao siêu hơn tụi em”. Cậu vừa mới tốt nghiệp năm nay, cùng với Đỗ Thành vẫn còn trong giai đoạn thực tập, lần này được Chung Hạo Quân dẫn theo cũng là để rèn luyện.
“Nhưng sao mình không đi máy bay ạ?” Đây là lần đầu cậu đi xe đường dài như vậy, toàn thân ê ẩm.
Tại sao không đi máy bay à? Là vì sau khi xem báo cáo xong anh quá phấn khích, quên luôn, đến lúc nhớ ra thì xe đã chạy trên cao tốc được hai tiếng rồi.
“Nhìn nơi này xem, hẻo lánh như vậy, có muốn đi máy bay cũng chỉ đến được thủ phủ tỉnh Vân, cộng thêm thời gian chờ và bay, rồi lại phải nghĩ cách tới huyện Dịch. Chi bằng lái xe đến tiện hơn.”
Triệu Viêm Bân và Trương Dật Thần gật gù như hiểu ra chân lý, trong lòng tràn đầy khâm phục đối với giám đốc, không chỉ suy nghĩ sâu xa, đầu óc còn rất nhanh nhạy.
“Được rồi, nghỉ sớm đi.” Hỏi thêm nữa thì lộ kịch bản hết.
Hà Thiệu Thần nhận được cuộc gọi của Chung Hạo Quân vào lúc 8 giờ sáng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT