Chưa bao giờ Hà Thiệu Thần cảm thấy thế giới của mình lại ồn ào đến thế, đầu cậu như thể có một ngàn con vịt đang kêu “cạp cạp cạp” cùng lúc.
Chính vì vậy mà cậu hoàn toàn không để ý đến Dư Kim phía sau đang gọi tên mình mãi. Mãi đến khi bị Dư Kim vỗ vai mới hoàn hồn lại.
“À, xin lỗi, nãy đang mải nghĩ chuyện nên không nghe thấy, có chuyện gì à?” Hà Thiệu Thần mang theo chút áy náy trên mặt.
“Cậu nghĩ gì mà nhập tâm vậy? Với lại cái biểu cảm đó… cứ như đang phải chịu đựng gì ấy. Đừng nói là không ưa nhân viên bên tôi nha? Mà cũng không giống… À đúng rồi, táo chua của cậu có tác dụng thông ruột quá mạnh đó.”
Dư Kim vẫn còn cảm thấy xấu hổ, nhưng cũng không thể phủ nhận sau khi giải quyết xong, cả người thấy nhẹ hẳn.
“Đúng thế, người già trong thôn do chức năng ruột yếu, mỗi lần không tiện là lại đến xin tôi táo chua. Tác dụng thì chưa bao giờ khiến ai thất vọng.”
Hà Thiệu Thần tranh thủ khen Cây Tám: “Dù biến dị nhưng hương táo vẫn rất nồng, ăn riêng thì quá chua, nhưng nếu ăn cùng mật ong hay gì đó, thì hương vị còn ngon hơn đống nước trái cây đóng chai ngoài kia.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT