Anh biết rõ tính cách của Ôn Vũ, bề ngoài sắc sảo nhưng bên trong lại nhạy cảm và mong manh. Anh cũng biết mẹ mình thường ôm di ảnh của ba giữa đêm khuya mà âm thầm rơi lệ. Tình cảm của ba mẹ anh từng rất sâu đậm, ở cái thời đại đó, tình yêu vẫn còn thuần túy. Họ nương tựa vào nhau, dù điều kiện kinh tế trong nhà không khá giả, nhưng gia đình bốn người vẫn sống trong hạnh phúc và niềm vui.
Dù chỉ có một đĩa rau xanh, một nồi cháo loãng, chỉ cần người thân còn khỏe mạnh, còn có thể sum vầy bên nhau, cũng là một dạng hạnh phúc.
Không biết Trần Nhạn Quân lúc ấy nghĩ đến điều gì.
Đôi mắt đục ngầu của Trần Nhạn Quân hơi đỏ lên.
Tống Thanh Thứ cảm thấy nghẹn ngào trong lòng, anh đứng dậy ôm lấy mẹ mình. Anh hiểu nỗi đau của mẹ, cũng tôn trọng quyết định của bà. Chuyện bữa cơm hôm nay tạm gác lại, sau này tìm thời điểm và cơ hội khác.
Cả buổi chiều hôm ấy, anh ở bên cạnh Trần Nhạn Quân.
Tối đến, khi chuẩn bị rời đi, Trần Nhạn Quân nói:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT