Ôn Vũ quả thực do dự.
Cô đã tích lũy dũng khí từ sáng đến giờ, nhưng khi đứng ngoài tòa nhà, tất cả lại như tắt ngấm. Trước đây cô chưa bao giờ nghĩ đến vấn đề mẹ chồng, nàng dâu, nhất là với Trần Nhạn Quân.
Cô biết Trần Nhạn Quân không thích mình. Còn cô cũng không thể nói là thích bà ấy.
Tống Thanh Thứ tháo dây an toàn, nhìn cô cúi đầu có vẻ rụt rè, bước ra khỏi xe và đi quanh qua bên ghế phụ, “Hôm nay em trang điểm đẹp như vậy, thật sự không xuống xe à?”
Ôn Vũ từ sáng đến giờ cứ như sống trong phòng thay đồ, thử bao nhiêu bộ đồ. Mặc dù Tống Thanh Thứ đã nói qua rằng mẹ anh không nhìn thấy, nhưng cô vẫn rất nghiêm túc chọn chiếc váy nhung đỏ rượu này, trang điểm nhẹ nhàng, khiến vẻ đẹp của cô càng thêm nổi bật.
Tống Thanh Thứ chống tay lên cửa xe, hơi nghiêng người, ngón tay khẽ nắm lấy lòng bàn tay cô, không ngờ lại cảm nhận được mồ hôi trong tay cô. “Lúc đến đây anh đã gọi điện cho mẹ, bà biết hôm nay em đến ăn cơm, còn bảo dì Lý làm món sườn chua ngọt em thích nữa.”
Ôn Vũ không tin, “Thật sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play