Buông điện thoại xuống, Lý Tễ không đưa ra nhận xét gì về việc Thẩm Thanh Độ nói hắn rời khỏi chương trình là do gặp vấn đề tâm lý. Cậu thừa nhận bản thân không phải người quá lương thiện, trong chuyện này cũng có vài phần tư tâm.
Nếu là thật thì mong là giả, nếu là giả thì lại mong là thật.
“Còn định tiếp tục tham gia không?” Hoắc Chiêu vừa nhét cho thiếu niên một miếng bánh quy sữa đậu nành đã được làm mềm, vừa liếc nhìn tin nhắn trên điện thoại của cậu, thu mắt lại, cắm ống hút ly sữa bò ấm áp rồi đưa tới bên miệng cậu, giọng bình thản nói: “Nếu không muốn đi thì đừng đi nữa.”
Trên chiếc bàn nhỏ trước ghế sofa chất đầy đủ loại đồ ăn vặt, Hoắc Chiêu nói đây là mấy món mình hay dùng để lót dạ khi bận làm luận văn không kịp ăn cơm, giờ toàn bộ đều bị Lý Tễ ăn sạch.
Sữa bò hơi ngọt, hương vị béo ngậy, kết hợp với bánh quy mềm trong miệng tạo thành mùi vị rất dễ chịu, xen lẫn trong đó là vị ngọt chua của trái cây khô.
Lý Tễ hút một ngụm sữa bò, mơ màng “ừm ừm” hai tiếng: “Muốn đi, như vậy có thể tiết kiệm được chút tiền, đến lúc đó mời anh ăn cơm.”
Hiện tại cậu xem như đang ở nhờ nhà Hoắc ca miễn phí, định bụng dành dụm một ít, cuối tháng sẽ âm thầm đưa anh ấy một khoản xem như tiền thuê nhà và cơm nước. Dù sao với tính cách của Hoắc ca, chắc chắn sẽ không chủ động lấy tiền của cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT