Thẩm Kiều mặt đen rời đi.
Trước khi đi, Lý Tễ thản nhiên nhắc nhở một câu:
“Tôi không có ý muốn mời khách, phiền ngài tự thanh toán phần cà phê của mình. Lần sau nếu cảm thấy cà phê khó uống thì đừng uống nữa.”
Những lời này sát thương không lớn, nhưng sự nhục nhã thì cực kỳ mạnh.
Thẩm Kiều đã đi, không chỉ là rời đi mà còn trả luôn phần cà phê của cả hai người. Nhìn sắc mặt hắn lúc đi, lại thêm dáng vẻ bước nhanh như muốn chạy trốn, đêm nay Thẩm Thanh Không e là sẽ không dễ chịu gì.
Thẩm Kiều và cha Lý – hai người đàn ông trung niên, tuy rằng thân phận bên ngoài khác nhau, nhưng về bản chất lại chẳng khác mấy. Người như vậy, khi bị uất ức bên ngoài, thường sẽ trút giận lên phụ nữ và trẻ con, huống hồ Thẩm Thanh Không vốn dĩ đã chẳng phải loại người tốt đẹp gì.
Lý Tễ như quả bóng cao su đột ngột bị xì hơi, ngồi yên tại chỗ rất lâu, chỉ ngồi, ngay cả ly cà phê đã nguội cũng không động vào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT