Mới vừa rồi xử lý miệng vết thương ở thân trên, nàng còn miễn cưỡng ổn định được cảm xúc, không đến mức luống cuống tay chân, nhưng quần lót này......

Quần lót của Thái tử có thể tùy tiện cởi sao?

Vân Quỳ chớp chớp mắt, ánh mắt như có ý nghĩ riêng, chậm rãi hạ di.

Eo bụng nam nhân săn chắc, đường vân rõ ràng, không chút mỡ thừa, gân xanh nổi lên như núi non, kéo dài đến vùng eo bụng dưới sâu thẳm, ẩn chứa sức mạnh khiến người ta kêu gào.

Rõ ràng trong điện có vô số đôi mắt nhìn chằm chằm, nhưng nàng lại có cảm giác vụng trộm khó tả, giống như...... Nàng đang lén lút trêu chọc ai đó.

Trời xanh chứng giám, nàng thật sự chỉ là thay thuốc thôi mà.

Nàng cẩn thận cởi bỏ dây lưng bên hông, tay nhỏ luồn vào mép quần, định kéo quần lót xuống, thì một đôi bàn tay to tái nhợt, hữu lực đột nhiên duỗi tới, ngăn cản động tác của nàng.

Vân Quỳ bị bóp đau cổ tay, lảo đảo ngã xuống mép giường.

Nàng ngơ ngác ngước mắt, đối diện với đôi mắt đen như mực của Thái tử, tim trong nháy mắt ngừng đập.

Thái tử nắm chặt tay nàng, lạnh lùng phun ra hai chữ: "Làm càn."

Từ khi bắt đầu thay thuốc, Thái tử đã khôi phục một chút ý thức, đợi đến khi nước muối thấm vào miệng vết thương, cơn đau truyền đến, thần trí của hắn cũng dần dần thanh tỉnh.

Ngay từ đầu hắn không mở mắt, là vì động tác của nàng còn tính là cẩn thận, so với đám thái giám vụng về kia còn tốt hơn nhiều, nghe được tiếng lòng của nàng, tạm thời không có uy hiếp gì, nên hắn mặc kệ nàng làm gì thì làm.

Thật không ngờ, nha đầu này lại chứa đầy những lời lẽ thô tục trong đầu, còn dám đối với hắn...

Hắn hít sâu một hơi, cuối cùng nhớ ra ngày tỉnh táo hôm ấy, nàng đã nói thầm trong lòng điều gì – cơ ngực.

"Muốn nhìn cơ ngực sao, cho xem nhé?"

Tâm tình Thái tử hiếm khi có chút phức tạp.

Hắn sống hơn hai mươi năm, chỉ có lão nhân hầu hạ bên cạnh từng nói hắn có tướng mạo giống Huệ Cung Hoàng hậu, chứ chưa từng có ai bàn luận về những thứ khác.

Từ khi có thể nghe được tiếng lòng, hắn cũng thấy rõ rất nhiều người tâm khẩu bất nhất, lòng dạ thú tính, nhưng dù vậy, cũng không có cung nữ nào dám vọng nghị về ngoại hình của hắn trong lòng.

Không phải do tướng mạo hắn không đủ tuấn mỹ, mà là danh tiếng thô bạo của hắn lan xa, người khác nhìn hắn ánh mắt đầu tiên đều đã bị khí tràng hung ác của hắn làm cho kinh sợ, tuyệt đối không dám nhìn lần thứ hai.

Ngay cả Thuần Minh Đế và Hoàng hậu ở đây, khi đối diện với ánh mắt hắn cũng phải chuẩn bị tâm lý thật kỹ.

Tiểu nha đầu này là người đầu tiên dám cả gan đánh giá hắn một cách càn rỡ.

Không chỉ vậy, nàng thậm chí còn sinh ra những tâm tư suồng sã không nên có với hắn, quả thực là sắc đảm bao thiên!

Vân Quỳ đối diện với ánh mắt hắn, cả người như bị đóng băng.

Bàn tay bị hắn nắm lấy run lên dữ dội, bình sứ trong tay không cầm chắc, "Lạch cạch" một tiếng rơi xuống bụng Thái tử, rồi theo khe rãnh rõ ràng kia mà lăn xuống, cho đến khi dừng lại giữa hai chân Thái tử...

Ánh mắt hai người hiếm khi nhất trí mà dõi theo quỹ đạo lăn của bình sứ, dừng lại ở một vị trí vô cùng xấu hổ.

Khi người ta khẩn trương sợ hãi thì rất dễ luống cuống tay chân, đầu óc Vân Quỳ nóng lên, không biết dây thần kinh nào bị chập, vội vàng đưa tay nhặt bình sứ từ trên người Thái tử lên.

Đương nhiên, cũng không thể tránh khỏi việc chạm vào vị trí không nên chạm.

Cảm giác ấm áp lướt qua mu bàn tay, Vân Quỳ chỉ cảm thấy máu dâng lên tận đỉnh đầu.

"Cứu mạng, ta sờ phải cái gì rồi!"

Nàng theo bản năng liếc nhìn chỗ đó một cái, khi phát hiện không thích hợp thì vội vàng thu hồi ánh mắt, rồi ngước mắt nhìn Thái tử, liền thấy mắt Thái tử lạnh như băng, giữa mày lệ khí ngút trời.

Trong lòng hoảng hốt, nàng định quỳ xuống tạ tội, nhưng phát hiện bàn tay vẫn còn bị nam nhân giam cầm, không thể nhúc nhích.

Lần trước có thể thoát khỏi tay Thái tử, một là vì nàng dùng hết sức lực, hai là thừa lúc Thái tử bị bịt mắt, tầm nhìn bị cản trở, lúc đó mới may mắn chạy thoát.

Nhưng hôm nay thì không có may mắn như vậy.

Tim Vân Quỳ đập như trống dồn, khuôn mặt nhỏ nhắn sợ tới mức trắng bệch, lắp bắp giải thích: "Nô tỳ... Nô tỳ đang thay Thái tử điện hạ đổi thuốc, mạo phạm điện hạ, điện hạ thứ tội..."

Ngụy cô cô đứng ở xa, không thấy rõ bình sứ vừa rồi rơi xuống thế nào, chỉ biết Thái tử tỉnh lại khi đang thay thuốc, hình như lại nổi giận.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play