Tôi hạ độc.

Trần Tri: Quả nhiên cô ấy thích mình, đến cả thuốc độc cũng ngọt ngào. 

Hảo cảm +10.

Tôi đâm hắn.

Trần Tri: Gần cô ây thật, cô ấy thơm quá… A… không biết trên người mình có mùi mồ hôi không… 

Hảo cảm +10.

Tôi ném máy sấy vào bồn tắm hắn.

Trần Tri: Thật ngại quá… bị cô ấy nhìn thấy… không biết cô ấy có thích thân thể mình không… 

Hảo cảm +9.

Tôi không nhịn nổi nữa, ép hắn vào góc tường, tỏ rõ thái độ hung ác.

“Cậu cho rằng cậu có thể sống lại vô hạn thì tôi không làm gì được cậu đúng không? Nếu như tôi trói cả tay chân cậu lại, buộc vào tảng đá nặng rồi đẩy xuống hồ thì sao hả?”

Khóe môi Trần Tri khẽ nhếch lên nụ cười nhạt như xóa nhòa, đôi mắt đen láy sáng lấp lánh, chăm chăm nhìn tôi không chớp.

“Sợ sao?”

Trần Tri không nói gì, chỉ lặng lẽ nhìn tôi chằm chằm. Trong con ngươi đen tuyền của hắn phản chiếu dáng vẻ tôi đang xù lông.

“Sống lại vô hạn không tệ, nếu em đến giết anh, anh thật sự rất vui.”

Trần Tri khẽ giọng nói.

Thanh âm của hệ thống vang bên tai tôi: [Ký chủ, ký chủ, do thể chất bug đặc biệt của nam chính, ta vừa đi rà soát dữ liệu cơ sở, phát hiện ra hắn vốn dĩ là NPC kiểm tra đo lường trong một trò chơi kinh dị. Chỉ là sau này hình như mô-đun cảm xúc bị lỗi, nhóm nghiên cứu thí nghiệm cảm thấy như vậy quá vô nhân đạo nên mới chuyển hắn sang thế giới ngôn tình này ~]

Từng là NPC kiểm tra đo lường, có nghĩa là Trần Tri đã từng vô số lần chết đi trong game kinh dị, mà nỗi thống khổ của hắn đều biến thành từng chuỗi số liệu lạnh lẽo không cảm xúc.

Hệ thống tổng hợp lại toàn bộ video tử vong của Trần Tri, lần lượt lướt qua trước mắt tôi, tiến độ không ngừng tua nhanh về phía trước.

Cuối cùng dừng lại ở khoảnh khắc hắn tử vong lần đầu tiên.

Hắn bị nhốt trong một chiếc rương đen chỉ đủ chỗ để cuộn tròn thân thể, sống sờ sờ mà chết vì ngạt thở.

Tôi từng chứng kiến vô số cái chết ở tận thế, nhưng tất cả đều là máu thịt tung tóe, bạo lực tàn khốc, thẳng thừng dứt khoát.

Còn kiểu chết giày vò thế này… khiến người ta nghẹt thở từ trong lòng.

[ Thật ra sau mỗi lần kiểm tra đo lường, ký ức của NPC đều sẽ bị xóa bỏ. Nhưng không biết vì sao, Trần Tri dường như cực kỳ kháng cự việc xóa trí nhớ, dẫn đến việc hắn nhớ rõ mọi chuyện...]

Ngay cả hệ thống cũng không nỡ nói thêm nữa.

Trần Tri nhìn tôi không lên tiếng, trong mắt lộ vẻ mong đợi, nhẹ nhàng kéo lấy tay áo tôi.

Tôi lạnh lùng búng một cú vào trán hắn, khiến ánh mắt như cún con của hắn ngân ngấn nước mắt.

“Quên đi, đối với cậu mà nói mới là điều tốt.”

 

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play