Liễu Ngọc Mai không muốn ăn tiếp nữa, lại thấy cháu gái mình cũng đã rời bàn, có lẽ là Tiểu Viễn bị gọi đi nhận người, nhưng A Lê không lên lầu hai đợi đọc sách, mà lại đi thẳng về Đông phòng.
Hửm?
Bà có chút tò mò, chậm rãi bước theo, vừa định bước qua bậc cửa vào phòng thì thấy cháu gái lại đi ra.
“Vẫn là đi tìm Tiểu Viễn à?”
Cô bé không nói gì, đi qua sân, lên tầng hai, ngồi ở góc đông bắc, lẳng lặng chờ Lý Truy Viễn xong việc để cùng đọc sách.
Dù vui mừng vì sự thay đổi và chuyển biến tích cực của cháu gái, nhưng sau khi niềm vui qua đi, trong lòng Liễu Ngọc Mai lại dâng lên cảm giác chua xót.
Rõ ràng là do chính bà dốc lòng chăm bẵm, nuôi lớn, thế nhưng giờ đây trong mắt con bé chỉ còn mỗi thằng nhóc Tiểu Viễn kia.
May mà hai đứa vẫn còn nhỏ, chưa có gì phải lo lắng.
Nhưng nghĩ lại, từ nhỏ đã thế này rồi, vậy sau này lớn lên thì sao?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play