Hai người vẫn giữ tốc độ rơi quân nhanh như cũ, nhưng Lý Truy Viễn càng đánh, khóe môi càng khẽ cong.
Cậu cảm nhận được—A Lê đang nhường cậu.
Không hề cảm thấy bị xúc phạm, ngược lại, cậu rất vui, sau đó bắt đầu cố tình đi nước kém.
Lập tức, tốc độ đánh cờ của cô gái chậm lại, chân mày cũng hơi nhíu lại.
Lý Truy Viễn thấy vậy không nỡ trêu nàng thêm, lần này cậu thắng.
Cô gái ngẩng đầu nhìn cậu.
Khóe môi nàng hơi mím lại, có chút xíu bĩu môi, rất nhẹ, nhưng chắc chắn là đang tức giận.
Thế nhưng, lông mi nàng không giật, thân thể cũng không run lên.
“Được rồi, được rồi, là ta sai, ta sai rồi.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT