Hàm Xuyến nỗ lực hồi tưởng, hình như bốn hoàng tử đầu đã được phong vương sau dịp Tết vừa rồi, ai cũng được ban phủ riêng, bao giờ trưởng thành thì chính thức rời khỏi cung.
Phủ Tần vương của Từ Khái ở Hậu Hải, cách kinh thành xa nhất, nhưng nhà to, địa thế bằng phẳng. Trong phủ có núi, có sân vườn, có hơn bảy mươi phòng; sân trước còn giáp một hồ rất rộng, mỗi khi hè đến, mấy tiểu nha đầu trong phủ thích nhất là ra đó hái mấy đài sen non tươi ngon. Hàm Xuyến thì hoặc là lấy hạt bỏ tim sen, giã nhuyễn làm bánh, hoặc là xào cùng lát tỏi mỏng ăn, hoặc nấu cháo với lá sen...
Trong những hồi ức không vui vẫn luôn có vài phần đẹp đẽ.
Hàm Xuyến lại nhớ đến những lời của Trương thị trước khi chết.
Có lẽ ai cũng nhìn người, nhìn sự việc từ góc độ khác nhau, suy nghĩ khác nhau, trong lời Trương thị, Từ Khái đối với nàng tình sâu nghĩa nặng, lúc nào cũng bảo vệ, coi trọng, che chở...
Nhưng ai có thể dạy cho nàng, ai có thể nói cho nàng biết, rốt cuộc yêu một người là như thế nào?
Nếu Từ Khái thật sự yêu nàng, vì sao nàng lại không biết?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT