Lăng Quốc Đống cứ cảm thấy lời nói này của cậu con trai út nghe có chỗ nào đó không thích hợp, nhưng tạm thời lại không thể nghĩ ra được.
"Anh Phi Túc của các con đó là người tính tình tốt, chín chắn, thẳng thắn. Người ta xem các con như em trai, em gái ruột thịt, các con phải đối xử tốt với người ta một chút." Ông nhân cơ hội giáo dục hai đứa con trong nhà một hồi. Cưng chiều thì cưng chiều, nhưng ông cũng không muốn cục cưng nhà mình biến thành những đứa trẻ bị người khác ghét bỏ, ngang ngược, tùy hứng.
Lăng Điềm ở nơi cha không nhìn thấy lè lưỡi ra. Một màn này vừa vặn bị em trai Lăng Tráng bắt gặp.
Lăng Tráng trông thấy biểu cảm đó của chị Hai, liền mỉm cười với cô, ngón trỏ dựng thẳng lên, đặt trước môi, làm một động tác giữ bí mật, đừng lên tiếng.
Nhóc ranh ma! Lăng Điềm nhìn thấy ánh mắt thông minh, thấu đáo của em trai, cứ cảm thấy em trai lớn lên không còn đáng yêu, dễ lừa, dễ dụ như lúc còn nhỏ nữa.
Nghĩ lại hồi còn nhỏ, em trai mềm mại, dễ thương, bị trêu chọc đến mức nước mắt lưng tròng còn lẽo đẽo chạy theo sau mông cô khắp sân. Nhìn lại em trai bây giờ đã cao hơn cô cả một khúc, càng lớn càng thêm rạng rỡ, giống như những thiếu niên phong lưu, tài tử trong các cuốn sách cổ miêu tả. Lăng Điềm thỉnh thoảng muốn trêu đùa cậu một phen, đều cảm thấy mình như đang phạm tội.
"Em Hai ơi, em Rể ơi, chị và mẹ đến thăm các em đây."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT