Ngưỡng mộ thì ngưỡng mộ thật đấy, nếu đổi lại là một cô em chồng khác, có lẽ bà ta còn có thể động não nghĩ cách chiếm chút lợi lộc. Nhưng đối với cô em chồng như Vạn Kim Chi, cho bà ta mười lá gan bà ta cũng không dám làm gì, nhiều lắm chỉ là thỉnh thoảng thổi chút gió bên tai cha mẹ chồng mà thôi.
"Trong nhà vừa đúng lúc sắp ăn cơm. Tráng Nhi ơi, lấy thêm hai bộ bát đũa cho bà ngoại và mợ hai con nhé." Không phải lễ tết gì, Lương Phương lại đột nhiên dẫn mẹ vợ vào thành phố, trong lòng Lăng Quốc Đống cũng cảm thấy có chút kỳ lạ.
Ông suy nghĩ một lát rồi lại bảo hai cô con gái chạy sang quán đồ kho gọi cậu út về. Mẹ vợ khó khăn lắm mới vào thành phố một chuyến, cậu em vợ dù sao cũng phải có mặt mới phải phép.
Cũng may quán đồ kho không xa nhà, đi lại gọi người cũng thuận tiện.
"Nhưng mà món ăn này cũng thật là phong phú quá đi. Đến ngày Tết nhà mình cũng không ăn ngon được như vậy đâu."
Lương Phương nhìn thấy một bàn đầy ắp đồ ăn, không nhịn được mà cảm thán một câu. Mặc dù đã cố gắng che giấu rất tốt, nhưng người ta vẫn có thể nghe ra được giọng điệu ghen tị trong lời nói.
Bà ta và chồng đều là người chịu khó làm lụng. Từ sau khi được chia đất, không chỉ nuôi thêm gà vịt mà còn bắt hai con heo con về, tìm một khoảnh sân trong nhà để nuôi. Nhưng dù nuôi nhiều gia súc như vậy, bản thân cũng không nỡ ăn uống thoải mái. Phần lớn vẫn là đợi đến cuối năm bán đi lấy tiền. Hai con heo nuôi cả năm, nhà mình có thể ăn được mười cân thịt đã là rất khá rồi. Ngày thường lại càng không nỡ bỏ nhiều tiền ra cửa hàng thịt để mua. Trứng gà coi như là món ăn mặn hiếm hoi lắm rồi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT