Đầu óc anh ngừng hoạt động mất vài giây, không hiểu rõ đây là tình huống gì.
"Điềm, Điềm Điềm à... Em có biết?" Phi Túc nói năng lắp bắp, nhìn thấy cô gái nhỏ đối diện dường như đã hiểu rõ mọi chuyện, không nói nên lời.
"Biết cái gì ạ? Biết anh muốn nói, em tìm đối tượng nên tìm người giống như anh, phải không?"
Lăng Điềm nhìn kẻ ngốc đối diện. Cô cũng không phải ngốc nghếch gì. Lúc trước chẳng qua là tuổi còn quá nhỏ, không muốn vạch trần tầng giấy cửa sổ đó mà thôi. Bây giờ tuy rằng cũng chưa tính là lớn, nhưng dù sao cũng là người sắp trở thành sinh viên đại học rồi. Yêu đương một chút, cũng không tính là quá đáng lắm.
Phi Túc nhìn đôi môi cô bé hé mở rồi khép lại, nghe thấy những lời nói phát ra từ miệng cô, não bộ nháy mắt như nổ tung, lập tức cứng đờ người, ngây ngẩn cả ra.
"Vậy, vậy ý của em là sao?"
Anh liếm môi, cảm thấy cổ họng khô khốc, câu nói đó cũng không biết đã hỏi ra miệng như thế nào.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT