Thành gần nhất với sư môn của Tiêu Kiến Thâm, chính là — Lệ Thành.
Nếu lấy vùng Giang Nam ví như một con tiểu long đang uốn lượn, thì Lệ Thành chính là điểm độc lập nơi bụng rồng, sát gần móng vuốt.
Là một đại thành đơn độc nhưng cực kỳ trọng yếu, Lệ Thành tọa lạc nơi phồn thịnh đất lành chim đậu, đất đai màu mỡ, khí hậu ôn hòa. Mấy năm gần đây mưa thuận gió hòa, Lệ Thành quận thủ từng dâng tấu chương về triều đình mỗi quý đều có một câu rằng:
“Lúa chín trĩu vàng, lẫm thóc đầy ắp.”
Một câu ngắn gọn, nhưng hé lộ cảnh tượng phồn vinh nơi đây.
Khi Tiêu Kiến Thâm và Phó Thính Hoan đến dưới chân thành Lệ, thì trên thành lầu đã có binh lính của Tiêu Thanh Thái canh giữ, dưới chân thành lại lảng vảng không ít những kẻ đã trúng “Xuân Thiên Cốt ” — một loại cổ trùng kịch độc.
Dù “Hồng Cốt Tiêu” và “Phá Nhật Kiếm” đều đã vỡ nát, nhưng cả hai vốn xuất thân danh môn, sớm đã thay đổi vũ khí. Tiêu Kiến Thâm lần này không dùng kiếm, mà là một lưỡi câu bán nguyệt dài bằng người, danh xưng “ Bàn Nguyệt”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play