Vào đúng thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, lại có một bóng người từ vực sâu tung người lao ra, chính là Tiêu Kiến Thâm, người vừa nãy còn bị biến dị Xuân Thiên Cốt làm cho không thể động đậy!
Xuân Thiên Cốt biến dị quả thật không phải tầm thường, mãi đến lúc này Tiêu Kiến Thâm vẫn còn cảm thấy khí huyết trong cơ thể vận hành không thông, toàn thân nội lực mười phần chỉ còn một hai, mà chỗ còn lại ấy cũng chỉ miễn cưỡng đủ cho hắn di chuyển, đủ cho hắn đuổi kịp người đã lao khỏi vách đá kia!
Từ dưới vực sâu cuộn lên từng đợt cuồng phong gió như đao kiếm, rít gào điên cuồng, hung hãn giận dữ, dùng hết mọi cách muốn nuốt trọn kẻ đã rơi vào miệng mình!
Nhưng Tiêu Kiến Thâm nắm được tay áo của Phó Thính Hoan. Chiếc tay áo tung bay, đỏ thắm như máu, dường như trong một khắc ấy che lấp cả trời cao, che lấp cả vực sâu đen tối mù mịt. Chính là đoạn lụa mềm mại nghìn trượng kia, chính là khúc nhu tình trăm dặm kia chỉ cần rơi vào rồi, chẳng còn ai có thể thoát ra.
Phú quý lâm là phần mộ của hào kiệt, ôn nhu hương là nấm mồ của anh hùng.
Hắn nắm lấy tay áo của Phó Thính Hoan rồi ôm cả thân thể đã mềm nhũn kia vào lòng. Phó Thính Hoan lúc này đã nhắm mắt. Dung nhan y giống như áng mây trên trời, ung dung, khoáng đạt, vô ưu.
Nhưng nơi ngực y máu nóng vẫn đang không ngừng thấm ướt vạt áo của Tiêu Kiến Thâm, mũi kiếm đâm xuyên lồng ngực cũng đang đâm cả vào cánh tay của hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play