Phó Thính Hoan đang thong thả uống rượu. Loại rượu này được vò nát từ cánh hoa sau đó kết tinh lại, lại giống máu người nhỏ giọt tụ lại, đẹp đến rợn người. Tựa như thứ đang chảy dưới chân y lúc này bao phủ khắp đỉnh núi, bị gió lớn quất không ngừng mà vẫn không tan đi nổi, thứ mùi hăng hắc bám dính trong không khí.
Là mùi máu.
Là từ vô số thịt vụn, vô số máu tươi tụ lại mà thành.
Là thứ mùi như hoa tàn nở rộ lần cuối, rực rỡ đến tuyệt vọng, thơm nức đến mục rữa. Y đang bị vây quanh.
Vấn Đồng, Phương Nhược, cùng đám Hắc Diễm chúng dưới trướng, giẫm lên hài cốt của Bích Thiên Kiếm phái mà mặt không đổi sắc, khuyên y đầu hàng: “Xưa nay kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt. Lâu chủ phong khởi từ tay trắng, ắt đã rõ đạo lý này hơn ai hết. Nếu chịu quy hàng chủ nhân ta, từ nay ba phủ mười lăm thành, đều là của lâu chủ.”
Phó Thính Hoan bật cười: “Khẩu khí cũng đủ lớn đấy. Ba phủ mười lăm thành kia, chẳng phải còn có một Nhất Linh Quan trấn giữ đó sao?”
“Nhất Linh Quan?” Vấn Đồng cười khẩy, tay chắp sau lưng: “Mấy bộ xương già trên núi đó, đã muốn ngồi thiền tu đạo thì nên ngoan ngoãn ngồi cho yên. Nếu cứ thích xuống núi… chủ nhân ta tự khắc có cách.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play