Sáng hôm sau, trời trong xanh, chim hót líu lo, gió mơn man… nhưng lòng Tuấn Kiệt như có giông tố.

Vì tiết đầu tiên không phải Văn. Không phải Toán.

Mà là… THỂ. DỤC.

Tiết học duy nhất mà học sinh bình thường rên rỉ…

Còn tụi IQ 200 trong lớp này thì… bắt đầu lên chiến lược tránh né vận động với độ tinh vi ngang hacker quốc tế.

Sân trường.

Tuấn Kiệt bất đắc dĩ phải ở đây và thầy thể dục – một anh lực sĩ cơ bắp uốn lượn như sóng biển – đứng quan sát đám học sinh đang tập hợp.

Thầy thể dục (anh Long):

“Lớp này là lớp VIP nhất trường đúng không? Có gì đặc biệt không thầy Kiệt?”

Tuấn Kiệt cười như mếu:

“Ờ… đặc biệt lắm anh. Anh cứ từ từ… rồi sẽ hiểu.”

5 phút sau.

Thầy Long cầm còi:

“Tập hợp! Khởi động theo nhịp! 1! 2! 3! 4!”

Cả lớp giơ tay chân đúng nhịp… trừ 8 đứa ở giữa – đang đứng yên như tượng sáp.

Minh Thiên:

“Em bị bệnh tim. Hôm qua mới làm xét nghiệm. Em có giấy chứng nhận ở nhà. Nhưng mà… giấy ở nhà.”

Thiên Di:

“Em bị… dị ứng với ánh nắng. Tiếp xúc là nổi mẩn liền. Lần trước suýt ngất đó thầy.”

Kha Lâm:

“Em bị lệch xương chậu trái do tai nạn năm lớp 4. Chạy là em… lệch tâm lý luôn.”

Khả Vy:

“Em theo đạo… yoga. Hôm nay em đang ăn chay và cân bằng năng lượng. Em không thể vận động quá sức.”

Gia Phong:

“Em vừa tiêm phòng dại cho con chó nhà em. Bác sĩ nói nghỉ ngơi để tránh stress phản ứng phụ.”

Yến Nhi:

“Em đang hành kinh.”

Minh Ngọc:

“Em cũng đang hành kinh.”

Quân Duy:

“…Em cảm thấy tâm linh em không ổn định để vận động lúc này.”

Thầy Long:

“…???”

Tuấn Kiệt đứng kế bên, nhìn mặt anh Long chuyển từ ‘vui vẻ’ sang ‘mù mịt’, cuối cùng là ’mặt hình chữ #’ luôn.

Còn học sinh bình thường phía sau đứng trố mắt:

“Ủa mấy ông bà này đang nói tiếng người thiệt không vậy???”

Nhưng bi hài chưa dừng lại ở đó.

Thầy Long không bỏ cuộc:

“Được rồi, ai không chạy được thì đá cầu! Trò chơi nhẹ nhàng nha!”

Cầu vừa bay lên…

Minh Ngọc né như né đạn.

Yến Nhi đập trúng… đầu Gia Phong.

Gia Phong dùng vợt tennis chắn lại như đang ở Wimbledon.

Kha Lâm dùng tablet tính lực rơi của quả cầu rồi… báo “vị trí rớt sai chuẩn kỹ thuật”.

Khả Vy đá một phát cầu bay… lên mái trường.

Thiên Di thì đứng chụp hình tự sướng với caption: “Thể dục hay là show thời trang?”

Minh Thiên ngồi trầm tư với ánh mắt “Thầy ơi, em có thể dùng thời gian này để giải mã vũ trụ không?”

Quân Duy? Đứng giữa sân… livestream. “Xin chào các fan của tôi, hôm nay tôi đang giả vờ học thể dục.”

Thầy Long: “…”

Tuấn Kiệt: “Ờ, thấy chưa anh? Em nói rồi mà.”

Kết quả buổi học:

– 4 học sinh “bị ghi nhận nghi ngờ tâm linh bất ổn.”

– 2 học sinh “đá cầu theo phong cách ninja biến hình.”

– 2 học sinh “tự tuyên bố đang hành kinh cùng lúc.”

– Và 1 thầy thể dục… xin nghỉ tiết sau vì đau đầu.

Tuấn Kiệt về văn phòng, mở ly cà phê ra uống mà tay vẫn còn run.

Anh lẩm bẩm:

“Chúng nó không cần đánh nhau bằng nắm đấm. Chúng nó đánh nhau bằng sự bá đạo trí tuệ và lý do trời ơi đất hỡi… Và đau nhất, là tụi nó… diễn đỉnh thật sự.”

Và đó chỉ là một tiết thể dục.

Còn bao nhiêu tiết học, bao nhiêu chuyến dã ngoại, thậm chí… các lễ hội, buổi họp phụ huynh,… đang đợi ở phía trước?

Tuấn Kiệt nhìn lên bầu trời…

“Mẹ ơi… con chỉ muốn đi dạy bình thường. Sao con lại xuyên vô đây…”


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play