Đặng Tuấn Kiệt – thầy giáo Văn vừa xuyên vào tiểu thuyết teenfic – đang trên đường đến trường trong tâm trạng không khác gì tân binh lên chiến trường.
“Mình là thầy giáo, mình là người lớn, mình không sợ học sinh, mình từng dạy lớp có hai đứa cá biệt đánh nhau bằng thước kẻ… mình sống sót mà… mình—”
Chưa kịp tự kỷ xong, anh đã thấy hiện thực phũ phàng hơn cả deadline: Cổng trường đông như fanmeeting Blackpink. Học sinh chen nhau như đi lấy phiếu ưu đãi trà sữa. Hét vang cả khu phố.
Anh chen chen lách lách, suýt bị đạp gãy xương sườn.
“Ê có gì hot mà tụ lại vậy?” – Anh lỡ miệng hỏi.
Một nữ sinh quay lại, mắt lấp lánh như cosplay đèn pha:
“Thầy ơi! 4 hotboy nhà giàu tới rồi!!!”
Rồi em đó gào lên:
“MINH THIÊNNNN! NHÌN EM ĐI ANH ƠI!!!”
Bíp bíp.
Âm thanh xe sang vang lên, rồi…
Một dàn 4 chiếc siêu xe đậu thẳng hàng như chụp hình tạp chí xe hơi.
Rolls-Royce, Lamborghini, Bugatti, Ferrari – full set đại gia.
Từ mỗi xe, bước ra là một mỹ nam khiến Đặng Tuấn Kiệt… muốn tự đập mình bằng sách Văn lớp 12.
Đầu tiên, từ chiếc xe đen bóng, một chàng trai bước ra như bước từ phim truyền hình Thái Lan:
Hoàng Minh Thiên – bang chủ Demon, khí chất lạnh lùng, tóc rối đúng kiểu “tôi đẹp tự nhiên không cần chỉnh”. Áo sơ mi đen, cà vạt buộc hờ hững, ánh mắt đủ đóng băng cả trái tim thiếu nữ.
Học sinh nữ:
“Aaaaaa! Minh Thiên lạnh lùng như cục đá Himalaya!”
“Đẹp trai quá má ơi!!!”
“Tôi muốn là khăn tay trong túi anh ấy!”
Tiếp theo, chiếc xe bạc sáng lóa mở cửa, Trịnh Kha Lâm xuất hiện với laptop đeo vai, tai nghe bluetooth đeo một bên, đang gõ code như sắp hack hệ thống ngân hàng thế giới.
Mắt kính trắng, tóc màu xám khói, thần thái hacker chuẩn bị đi… học Văn.
Học sinh nữ:
“Trịnh Kha Lâm là chân ái của tui!!!”
“Trí tuệ gợi cảm đấy mấy bà ơi!!!”
“Hack luôn tim em đi Lâm ơi!”
Thứ ba, Lê Gia Phong – bước ra khỏi chiếc Lamborghini vàng, áo khoác da, đeo găng tay đen, ngậm kẹo mút mà nhìn như đang tính toán kế hoạch cướp ngân hàng trong lòng bàn tay.
Đôi mắt như muốn nói: “Động vào tao là tan nát đời trai.”
Học sinh nữ:
“ÔI TRỜI CÁI ÁNH MẮT ĐÓ!”
“Phong oppa! Cắn em đi, đừng cắn kẹo nữa!”
“Mẹ ơi con không muốn đi học nữa, con muốn đi theo anh Phong!”
Cuối cùng, Phan Quân Duy từ chiếc Bugatti xanh dương, tóc bồng bềnh như quảng cáo dầu gội, vest caro pha chất hip-hop, vừa đeo kính râm vừa thổi kẹo cao su. Nụ cười cong cong như thể biết mình là người viết kịch bản đời người khác.
Học sinh nữ:
“DUYYYY! NỤ CƯỜI CỦA ANH ĐÂM VÀO TIM EM RỒI!!!”
“Mafia không cần súng, chỉ cần anh!”
“Tôi tự nguyện là con tin tình yêu của anh!”
Đứng giữa bầu không khí nồng nặc pheromone trai đẹp và hormone fangirl, Đặng Tuấn Kiệt muốn gào lên:
“ĐÂY LÀ TRƯỜNG HỌC HAY ĐÊM CHUNG KẾT CUỘC THI HOA HẬU NAM THẦN THẾ GIỚI VẬY?!”
Anh len lén lùi về phía sau, lòng run run:
“Tụi nó mà biết mình là thầy dạy Văn mới… chắc cho mình về quê trồng rau trong giờ ra chơi mất.”
Đột nhiên… cả 4 hotboy đồng loạt quay lại, nhìn thẳng về phía Đặng Tuấn Kiệt.
Anh đứng hình.
“Chết cha… phát hiện rồi???”
Nhưng tụi nó chỉ lướt qua như gió, đi vào trường như hoàng tử không màng dân gian, để lại tiếng hét rung cả giàn giáo xây trường phía sau.
Đặng Tuấn Kiệt lau mồ hôi trán, bước vào cổng trường với một lời nguyện:
“Lạy trời, cho tụi nó học Văn mà không lôi dao ra múa là con vui rồi…”
Đặng Tuấn Kiệt còn đang đứng ngẩn ra sau khi lãnh trọn combo: khói xe sang, gió tóc nam thần, và hormone fangirl cấp độ quốc tế, thì…
ẦM ẦM ẦM ẦMMMMMM!!!
LẠI 4 CHIẾC XE SANG NỮA CHUI VÀO!!!
“Ủa rồi cái trường này là trường học hay trạm trung chuyển siêu xe?!” – Tuấn Kiệt mém hét lên, đầu bắt đầu đau nhức như gặp đề Văn kiểu: “Phân tích tâm lý của ông giáo khi thấy lũ học sinh lái Bugatti đi học”.
Tiếng hú hét lại vang lên, lần này từ các học sinh nam.
“TRỜI ĐẤT ƠI AI VỪA BƯỚC RA KIAAAA!!!”
“NÀY LÀ THIÊN THẦN CHỨ HỌC SINH GÌ!”
“TAO THỀ TAO MUỐN LÀ CUỐN TỪ ĐIỂN ĐỂ MIÊU TẢ VẺ ĐẸP NÀYY!!!”
Từ xe đầu tiên – một chiếc Rolls-Royce trắng ngọc – một cô gái bước ra, mái tóc dài uốn sóng, váy trắng thanh lịch, mắt to long lanh đúng chuẩn “thiên thần có bằng tiến sĩ”.
Thiên Di.
Angel đứng đầu. IQ 200, EQ… chưa tìm thấy. Cô từng giải được thuật toán lượng tử trong lúc sơn móng tay. Và theo truyện, cô ghét bọn con trai ồn ào, nhưng mặt lúc nào cũng đẹp đến phát cáu.
Nam sinh:
“ĐÓ LÀ AI VẬY TRỜI? THẦN TIÊN TỶ TỶ HẢ?!”
“VÁY TRẮNG NHƯ VÂY MÀ LẠI LÁI ROLLS-ROYCE?”
“LÀM ƠN! HÃY ĐẬP TÔI BẰNG CUỐN TỪ ĐIỂN NGỮ VĂN, TÔI TỰ NGUYỆN!”
Chiếc xe thứ hai – Lamborghini tím pastel – bước ra một cô gái tóc ngắn, áo khoác bomber lấp lánh, mang kính AR công nghệ cao. Tay cầm điện thoại như sắp hack vào camera trường để zoom trúng crush.
Khả Vy.
Hacker nữ thần, IQ 200, EQ: “Tôi tải mà chưa cập nhật bản mới.” Nổi tiếng với khả năng trộm wifi quốc tế và dùng laptop để điều khiển máy pha cà phê ở NASA.
Nam sinh:
“TRỜI ƠI MẶT NGẦU QUÁ!”
“VỪA ĐẸP VỪA CÓ NÃO, LẠI CÒN CHƠI MÁY TÍNH NGẦU VÃI!”
“EM MUỐN LÀ USB TRONG TÚI ÁO CHỊ!!”
Xe thứ ba – McLaren màu đỏ đun, cửa xe mở kiểu cánh chim – một cô gái bước ra với ánh mắt có thể hạ gục nguyên đội tuyển bắn cung quốc gia.
Yến Nhi.
Xạ thủ thiên tài, IQ 200, EQ lúc có lúc không, từng bắn rụng flycam của tòa soạn lá cải chỉ vì… bay ngang nhà. Dáng đi như người mẫu Victoria’s Secret vừa đi vừa bắn headshot.
Nam sinh:
“CHỊ ƠI GIẾT EM ĐI! BẰNG NHAN SẮC CŨNG ĐƯỢC!”
“YẾN NHI MANG ÁNH MẮT GIẾT CHẾT HỌC SINH GIỎI!!!”
“EM MUỐN ĐƯỢC NẰM TRONG TẦM NGẮM CỦA CHỊ!!!”
Xe cuối cùng – Porsche trắng bạc – mở cửa nhẹ nhàng như đang bước vào bữa tiệc thảm đỏ, cô gái cuối cùng hiện ra với bộ đồ y tá cách điệu, tóc tết hai bên, tay đeo smartwatch hiện đang đo nhịp tim cả trường.
Minh Ngọc.
Y tá ngầm, IQ 200, EQ chỉ số cao bất thường. Có thể phân tích chỉ số sinh học qua ánh mắt. Từng chữa vết thương cho một sát thủ bằng cách… nói chuyện tâm lý trị liệu trong khi may da bằng chỉ nha khoa.
Nam sinh:
“EM NGUYỆN LÀ BỆNH NHÂN SUỐT ĐỜI CỦA CHỊ!”
“CỨU EM ĐI, EM BỊ TRÚNG TIẾNG SÉT ÁI TÌNH!!!”
“MINH NGỌC ƠI, TIÊM YÊU THƯƠNG VÀO TIM EM ĐI!!!”
Còn Tuấn Kiệt…
Anh đang đứng ở góc tường, 2 lỗ tai bắt đầu rỉ máu tinh thần.
Cảm giác như mình vừa bước vào K-drama kết hợp show thực tế “Đẹp quá cũng là cái tội”.
“Đây là thế giới gì vậy?” – anh thều thào. “Tôi không thấy bảng hiệu trường học, tôi chỉ thấy mùi tiền và nhan sắc cấp thế giới…”
Và tệ hơn hết…
4 cô gái này – chính là nữ chính của truyện!
Angel group – 4 thiên thần từng khiến đám mafia cũng phải nhường ghế.
Giờ tụi nó là học sinh lớp Văn.
Tức là học sinh của anh.
TỨC LÀ… SINH MẠNG ANH ĐANG TREO TRÊN 8 CÁI ĐẦU IQ 200 NÀY!!!
Anh run run, tim đập như trống trận.
“Không sao… không sao… chỉ cần tụi nó ngoan ngoãn học Văn là được…”
Ngay lúc đó, Thiên Di quay qua nói nhỏ với ba nhỏ còn lại:
“Tao không thích học Văn.”
“Tao cũng vậy, thầy dạy nghe nói là người mới, trông hơi yếu.”
“Ừ, nhìn giống kiểu dễ bị bắt nạt ấy.”
“Ủa, bắt nạt thử không?”
Tuấn Kiệt: “…”
Tự nhiên thấy mình nên đi học… lớp võ.