Hành trình thử vai của Ân Minh Lộc diễn ra hoàn toàn ngoài dự kiến. Cậu được đưa đến một khu vườn cổ kính đậm màu thời gian cùng với vài diễn viên nhí đồng trang lứa—ai nấy đều toát lên khí chất thanh xuân đầy sức sống.
Xung quanh là những thiếu nữ váy áo tha thướt, người ngồi, người đứng, người cầm hoa mỉm cười... mỗi cử chỉ đều như họa, tràn ngập phong tình. Nhiều gương mặt trong số ấy sau này đều trở nên quen thuộc với công chúng, mà giờ đây, họ đang ở độ tuổi đẹp nhất đời người, làn da căng mướt, ánh mắt chan chứa, thật khó lòng rời mắt.
Ân Minh Lộc mặc một chiếc áo bông đỏ, lặng lẽ nhìn đám cỏ hoa trước mặt, rồi lại quay sang xem các bạn diễn cùng vai đang lớn tiếng đọc diễn cảm những đoạn thơ văn. Cúi xuống, nhìn đôi tay nhỏ mũm mĩm của mình, cậu cảm thấy bản thân hoàn toàn không có sức cạnh tranh. Thậm chí, nếu qua đoàn bên cạnh – 《Tây Du Ký》 – xin một vai khỉ nhỏ, có khi còn đỡ phải nhận suất "cơm hộp" mà về.
Nghĩ vậy, cậu kéo tay thiếu niên đi theo mình, gần như sắp khóc:
“Em không muốn diễn nữa... Mình về nhà đi.”
“Không thử xem sao đã vội đòi về à?” Thiếu niên vốn yêu thích từ “về nhà”, nhưng cũng hơi tiếc nuối. Thấy tiểu gia hỏa gật đầu chắc nịch, cậu thở dài, nắm tay cậu bé chuẩn bị rời khỏi đoàn phim.
Ai ngờ đúng lúc ấy, biên kịch phụ trách thử vai lại vô tình liếc qua, bỗng gọi giật lại:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT