Bùi Ngụ Hành bệnh nặng một trận, lăn lộn đứt quãng suốt nửa tháng mới dần hồi phục, vất vả lắm mới nuôi được chút thịt trở lại, nhưng vẫn chưa đầy đặn, mặc y phục vào trông vẫn gầy yếu.
Dạo gần đây, đầu bếp nữ trong huyện nha đều không có việc làm, toàn bộ đều bị Tuyên Nguyệt Ninh chiếm lấy, các loại món dưỡng sinh, thức ăn bồi bổ thân thể cứ như nước chảy không ngừng được đưa tới chỗ Bùi Ngụ Hành.
Nàng hận như không thể ở trong bếp suốt mười hai canh giờ trong ngày, vừa lo lắng cho thân thể Bùi Ngụ Hành, lại vừa rối rắm vì phát hiện bản thân nảy sinh chút tình cảm với hắn, buồn phiền đến độ cũng gầy đi theo hắn.
Mở nắp nồi canh gà ác, thổi thổi làn hơi nóng trên mặt nồi, dùng muôi múc một muỗng nếm thử, nồi canh này đã được hầm suốt một đêm trên bếp, hương vị thơm ngon vô cùng.
Nàng cầm cái chén mới mà múc canh, thì thấy Tuyết Đoàn bước vào, nói với nàng: “Thất nương, Tiêu Giám Sát Sử tới rồi, lang quân bảo ta nhắn với người một tiếng, canh gà nhớ múc thêm cho ngài ấy một chén.”
“Hắn tới làm gì?” Kinh ngạc đến độ muôi trong tay rơi luôn vào nồi.
Trong thư phòng của Bùi Ngụ Hành, Tiêu Tử Ngang đi quanh giá sách, rồi lại đến bàn thấp trong thư phòng, nhẹ nhàng vân vê đóa hoa đặt trên bàn, ở một góc khuất mắt, lặng lẽ nhổ bỏ một cánh lá rụng, thả vào bình hoa, dùng tay che lại, “Không ngờ thư phòng của Bùi Huyện lệnh lại được bày trí có khí chất như vậy.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play