“Khố Địch lang quân!? Sao huynh lại ở đây?”
Tuyên Nguyệt Ninh vốn đang theo như thường ngày cùng Bùi Ngụ Hành đi về vùng nông thôn, giữa đường bất ngờ gặp được Khố Địch Úy Văn.
Khố Địch Úy Văn vốn đã sai người dò hỏi từ trước, cố ý đứng chờ ở đây, đầu tiên hướng về phía Bùi Ngụ Hành đang sắc mặt u ám hành lễ, sau đó mới ung dung cất lời với Tuyên Nguyệt Ninh: “Thất nương, đã lâu không gặp.”
Quả thật, kể từ khi rời khỏi Việt Châu đến nay, Tuyên Nguyệt Ninh và Khố Địch Úy Văn đã nửa năm chưa gặp lại.
Huynh ấy vẫn như vậy, một lang quân lúc nào cũng có thể bất ngờ cười lớn, ngoài miệng thường treo câu “Không phải vậy”, khi ở nơi tha hương gặp lại bạn cũ, là chuyện rất đáng mừng. Tuyên Nguyệt Ninh làm sao lại không vui, quả thật là hận không thể túm huynh ấy lại, bắt huynh ấy kể hết mọi chuyện ở Việt Châu.
Thấy hai người mải mê trò chuyện quên cả trời đất, Bùi Ngụ Hành liền vén màn xe lên, trời tháng bảy nắng gay gắt như lửa, thế mà hắn lại cảm thấy lạnh như băng, nói: “Trời nóng thế này, hai người các ngươi vào trong xe nói chuyện ôn lại chuyện cũ.”
Tuyên Nguyệt Ninh xua tay, nàng hiểu rõ tính tình của Bùi Ngụ Hành, nếu thực sự để Khố Địch lang quân lên xe, thì e là cả người hắn sẽ trở nên khó chịu. Vốn dĩ hắn vừa mới khỏi bệnh, không thể vì vậy mà làm hắn tức giận, bèn đáp: “Ta chỉ nói vài câu với huynh ấy rồi sẽ về ngay, đứng bên ven đường là được rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT