“Ngươi làm gì thế? Đau quá!”
Trên tay Bùi Ngụ Hành dính đầy thuốc mỡ, vừa chau mày vừa mạnh tay bôi lên cổ Tuyên Nguyệt Ninh, không để nàng né tránh, “Ngươi trước cứ ngồi yên, đừng để người ta phát hiện ngươi là nữ nhân.”
“Thì sao? Nếu biết ta là nữ, Lận Tế An kia thể nào cũng nổi trận buồn nôn, hắn chẳng phải chỉ thích luyến đồng thôi sao?”
Hắn lập tức dừng tay, mang theo giận dữ nói: “Ngươi nghe từ đâu ra mấy thứ ô uế đó, cụm từ ‘luyến đồng’ là từ mà ngươi được nói ra như vậy sao?”
Tuyên Nguyệt Ninh dĩ nhiên là biết, nhưng lúc này cũng chỉ muốn có ai đó thế mình gánh tội thay, “Thì là… nghe được lúc đang ăn cơm ngoài phố.”
Bùi Ngụ Hành liếc nàng một cái, rõ ràng nàng không biết nàng đang sai chỗ nào, cơn giận cứ thế từ trong ngực dâng lên, “Ngươi còn dám nhớ thương không biết Lận Tế An biết ngươi là nữ sẽ nổi giận thế nào? Còn không chịu nghĩ tới ngày hôm đó nếu ta đến trễ một bước, hắn thực sự đưa ngươi đi mất, thì ngươi còn mạng mà sống không?”
“Ngươi nổi, nổi giận à? Ta chỉ tiện miệng nói thế thôi,” thấy sắc mặt hắn có chút trắng bệch, Tuyên Nguyệt Ninh vội nói, “Ta tự biết chừng mực, ít nhất cũng phải đợi ngươi xử lý xong bọn chúng. Ngươi đừng tức giận mà hại đến thân mình, người dân huyện Hàm Mãn còn cần ngươi mà.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT