Ngày thường, Tuyên Nguyệt Ninh quen dậy sớm để nấu cơm cho cả nhà, nhưng hôm nay đánh thức nàng dậy là tiếng người nói chuyện ngoài cổng, cứ như có mấy chục con muỗi vo ve bên tai.
Nàng bực bội trở mình, kéo chăn trùm kín đầu, lại nghe có tiếng gõ cửa tại cổng nhà mình vang lên, ai mà lại đến làm phiền vào lúc sớm như vậy chứ?
Vừa ngáp vừa đẩy cửa phòng bước ra, trong sân cây hòe đẫm sương, cành lá xanh mướt vươn ra ngoài viện. Chẳng lẽ mấy người ngoài cửa tới đây làm thơ cây hòe à?
Tiến lại gần cửa, nàng đã nghe rõ bọn họ đang bàn tán cái gì.
“Ngươi nói xem, đạt hạng nhất trong kỳ “Rút giải” thì có ích gì? Ngay cả ta cũng nhận được thiệp mời nhập học từ Châu Học, Bùi lang tuy có tài danh sánh ngang Trịnh Bát lang, cũng chẳng lấy được danh ngạch Hương Cống Sinh.”
“Hắn đã nổi bật hôm “Rút giải” rồi thì thôi chứ, đã vậy dạo gần đây ai ai cũng một câu Bùi lang, hai câu Bùi lang, chỉ là bắt được hai tên trộm thôi mà, có gì đặc biệt hơn người đâu?”
“Đúng đó, tạo cơ hội cho hắn đắc ý khoe khoang. Nếu bọn trộm đó vào nhà ta, ta cũng có thể bắt chúng ra trị tội, mà chẳng cần dùng đến bức tranh làm gì cả!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT