Thấy Bùi Ngụ Hành định bước tới chỗ nàng, Tuyên Nguyệt Ninh vừa thẹn vừa giận đến mức muốn chết, lập tức đem đồ trong tay giấu phía sau, giọng nói đầy hoảng loạn: “Ngươi đừng lại đây!”
Bùi Ngụ Hành mặc xiêm y chỉnh tề, hẳn là sớm đã nghe thấy động tĩnh trong phòng nàng, thay đồ xong mới mở cửa đi ra tìm hiểu tình hình.
Lúc này bị Tuyên Nguyệt Ninh ngăn lại, ánh mắt hắn đầy vẻ không đồng tình với việc nàng cấm hắn lại gần: “Ngươi bị thương sao? Chẳng lẽ đám trộm tặc đó còn có kẻ trốn thoát?”
Hơi thở lạnh băng, thấm đẫm sát khí muốn trả thù kẻ làm muội muội của hắn bị thương, dù đang đứng xa hắn nhưng Tuyên Nguyệt Ninh vẫn cảm nhận rõ ràng.
Đêm oi bức, nhưng Tuyên Nguyệt Ninh lại lạnh toát mồ hôi, bụng đau đến mức đứng không vững, phải dựa vào cánh cửa phòng của Tuyên phu nhân, sợ đánh thức các nàng, hạ giọng nói: “Ngươi nhỏ tiếng một chút! Trộm tặc cái gì chứ, không có đâu. Ngươi... ngươi mau trở về ngủ đi, chuyện này không cần ngươi lo.”
“Làm sao có thể mặc kệ?” Bùi Ngụ Hành nhẹ nhàng tiến thêm hai bước, “Dù có lệnh cấm đi lại ban đêm, nhưng ngươi bị thương, ta đi mời lang trung, nha dịch sẽ không nói gì. Ngươi bị thương ở đâu, thương thế thế nào?”
Chuyện hắn đêm đó bắt được trộm tặc đã truyền khắp nha môn, không nha dịch nào dám không nể mặt hắn.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play