Hàn phu nhân vén nhẹ màn rèm của mũ che, nhìn Tuyên Nguyệt Ninh đang thở hổn hển, hỏi: “Tiểu nương tử, có chuyện gì vậy? Chẳng lẽ bản vẽ kia có vấn đề gì sao?”
Tuyên Nguyệt Ninh chống tay lên đầu gối, hít sâu mấy hơi để điều hòa hơi thở gấp, rồi đứng dậy, trước tiên hỏi một câu: “Phu nhân đặt làm bộ trang sức theo bản vẽ “Minh Nguyệt” kia, là để chuẩn bị cho tiệc ngắm hoa nửa tháng sau phải không?”
“Đúng là như vậy? Chẳng lẽ ngươi không biết?”
Vậy thì ta có chút quà muốn tặng cho phu nhân. Nàng cười, để lộ hàm răng trắng đều, nụ cười tươi tắn tràn đầy sức sống khiến cả Hàn phu nhân cũng bị cảm nhiễm theo. Một tiểu nương tử vừa tài hoa vừa tươi tắn như vậy, ai lại không yêu mến? Bà liền thân thiết kéo nàng vào quán rượu ngồi xuống.
Trong phòng, Tuyên Nguyệt Ninh nhìn một bàn đầy các món ăn, chỉ hơi ngạc nhiên vì gọi nhiều vậy sẽ không ăn hết được, chứ không hề lộ ra ánh mắt sáng lên vì đói khát của người nghèo túng.
Trong lời nói, nàng cũng không giống kẻ quê mùa không hiểu chuyện, trái lại cùng Hàn phu nhân trò chuyện một cách quen thuộc, dù tính cách hai người khác nhau như trời với đất.
Hàn phu nhân nghe được nàng là do gia cảnh sa sút nên mới lưu lạc đến tiệm trang sức, trong lòng cảm thấy tiếc nuối cho nàng.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play