Trăng lên giữa trời, ánh sáng bạc bao phủ cả hòn đảo.
Chu Vân và Quan Viễn Phong tiễn tướng quân Đàm rời đi, lại lần lượt mời rượu khách khứa trong tiệc, rồi kết thúc buổi tiệc để quay về biệt thự của họ trên đảo, nơi này đã được chuẩn bị sẵn thành phòng tân hôn.
Rượu vang đêm nay đều được làm từ mía đột biến được sản xuất ở Quy Khư. Rượu này được ủ theo phương pháp cổ xưa, sử dụng bùn hầm trong giỏ tre để làm ra "Kim Tương Tửu", có nghĩa là ngọt ngào. Loại rượu này mang theo hương vị ngọt ngào, màu vàng óng ánh như kim loại quý, cố ý giữ lại hương vị thanh ngọt đặc trưng của mía. Nồng độ rượu cũng không cao. Vả lại hôm nay là ngày trọng đại, nên Chu Vân đã uống không ít, mặt anh ửng hồng lên, sau khi về phòng tắm rửa thì mãi vẫn chưa ra ngoài.
Quan Viễn Phong có chút lo lắng, vào trong thì thấy anh ngủ thiếp đi trong bồn tắm. Hôm nay đúng là gặp quá nhiều người, mệt mỏi đến mức không chịu nổi. Đây có lẽ là lần đầu tiên Chu Vân, người có mối quan hệ xã hội đơn giản, phải trải qua nhiều giao tiếp đến vậy. Theo lời anh nói thì là “cả đời này năng lượng xã giao đã xài cạn sạch”.
Hắn vừa buồn cười vừa thương xót, cúi người bế anh lên. Chu Vân lập tức tỉnh lại, mở mắt nhìn hắn, vẻ mặt ngơ ngác như đang xác nhận điều gì đó. Quan Viễn Phong đặt anh lên giường, Chu Vân lặng lẽ nhìn hắn một lúc, rồi vươn tay ôm vai hắn đòi hôn.
Hai người hôn nhau thật lâu. Quan Viễn Phong sờ trán anh, chuẩn bị rời đi thì bị Chu Vân giữ lại: “Anh tắm rồi còn gì?”
Quan Viễn Phong nói: “Hôm nay em mệt rồi, nghỉ ngơi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play