Giữa tiết trời đầu xuân âm u, mưa phùn chưa dứt, lòng Thẩm Minh Ngữ như hồ nước gợn sóng, phiền muộn trào dâng. Nàng khẽ nhíu mày, phất tay áo mỏng, chậm rãi nói: “ Xử lý vết máu sạch sẽ, rồi mang về đây cho ta.”
Bán Hạ đang định lui bước, lại thấy nàng vươn tay khẽ xua, ý bảo dừng lại. Một lát sau, nàng tiếp lời, giọng nhẹ mà kiên định:
“Chờ một chút... Ngươi đến từ đường, thay ta đưa cho Tam ca một chén canh gà tùng nhung. Rồi gọi người đi mời đại phu, để xem thương thế của huynh ấy ra sao.”
Nàng không cố ý thay đổi giọng điệu, nhưng lời vừa cất lên đã mang theo vài phần dịu dàng e lệ của thiếu nữ, như một làn nước xuân nhẹ tràn qua tim: “Nhớ nhìn kỹ xem cây trâm kia của ta có rơi lại chỗ ấy hay không.”
Bán Hạ lĩnh mệnh, vội vã lui ra.
Chỉ một chén trà trôi qua, nàng đã trở lại, cúi người thấp giọng: “Thế tử… nô tỳ đến nơi thì tam thiếu gia đã rời đi rồi.”
Lúc đến từ đường, cánh cửa điện rộng mở, nhưng trong phòng lặng ngắt như tờ. Vài giọt mưa thấm ướt nền gạch, lưu lại những vệt nước mờ nhạt, gió cuốn qua chỉ còn lại sự cô liêu tịch mịch.
Tiêu Thành Quân, đã chẳng thấy bóng dáng.
Thẩm Minh Ngữ cau mày, giọng khẽ:
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT