Trời đã sập tối.
Gió đêm luồn qua kẽ áo, lạnh buốt thấu xương, như dòng nước lạnh thầm lặng trút vào từng mạch máu.
Bán Hạ vén rèm xe, bước lên, trong tay ôm một lò sưởi nhỏ, nhẹ nhàng đặt vào lòng Thẩm Minh Ngữ, khẽ nói: “Thế tử, ngài thân thể vốn đã yếu, chớ để gió lạnh xâm nhập mà cảm lạnh.”
Thẩm Minh Ngữ liếc mắt nhìn nàng áo quần đơn bạc, giữa mày ẩn hiện một tia lo lắng. “Ngươi cũng vào trong xe ngồi một lát,” nàng dịu giọng bảo.
Bán Hạ luống cuống tay chân, lập tức xua tay lia lịa, ánh mắt theo bản năng thoáng nhìn về phía góc xe, nơi Tiêu Thành Quân yên tĩnh ngồi đọc sách, giọng thấp hẳn đi: “Không, không được... ta vừa lúc ở ngoài xe cùng Xuyên Cốc nói chuyện…”
Thẩm Minh Ngữ không đợi nàng từ chối, liền cởi áo choàng trên người, phủ thêm cho Bán Hạ. “Cẩn thận thân mình, gió đêm rất độc.”
“Thế tử... như vậy sao được…”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play