Trong lòng rối như tơ vò, nàng đành nhẹ giọng khuyên nhủ: “Điện hạ nên an tâm tĩnh dưỡng. Mọi sự trong ngoài đã có các vị đại thần phân ưu, có Lâm các lão tọa trấn, tất không đến mức rối loạn. Vi thần cũng sẽ thận trọng từng lời nói từng hành động, không để điện hạ lo lắng thêm.”
Thái tử trầm mặc hồi lâu, ánh mắt dừng lại trên thân ảnh thiếu niên ngồi ngay ngắn trước mặt. Một lát sau, hắn nhàn nhạt cong môi cười:
“ Tranh chấp trước cửa Văn Hoa Điện, cô đã nghe qua. Vốn dĩ còn lo tiểu bá vương kia lại gây sự, còn đang cân nhắc làm sao hóa giải hiềm khích, nay nghe ngươi nói vậy, lòng cô cũng yên tâm không ít.”
“ A Viên bản tính vốn không xấu, chỉ là tuổi nhỏ tính khí còn bốc đồng, nếu sau này còn dám vô lễ, ngươi cứ việc tới tìm cô, cô nhất định sẽ cho ngươi một lời công bằng, quyết không để ngươi chịu uất ức.”
Lần đầu Thẩm Minh Ngữ tiến cung tạ ơn, hắn từ Ngự Thư Phòng đi ra, xa xa đã trông thấy nàng lặng lẽ đứng trong góc, dung mạo an tĩnh, có vài phần giống cố nhân, từ đó đã sinh lòng lưu tâm. Sau này Hoàng thượng ngự bút hạ chỉ, chỉ định nàng làm thư đồng Đông Cung, Thái tử tất nhiên cũng không phản đối.
Ban đầu hắn còn e nàng tuổi nhỏ tâm tính chưa vững, khó giữ quy củ, nào ngờ hôm nay tận mắt nhìn thấy, mới biết nàng không chỉ hiểu chuyện biết kính nhường, còn ôn nhuận như ngọc, càng khiến hắn thêm vài phần yêu mến.
“Ngươi ở trong Ngụy Quốc Công phủ, đi đi lại lại phải một đường bôn ba, khó tránh khỏi mệt nhọc. Đợi cô khỏi bệnh, liền vào cung ở hẳn, để tiện việc học tập và chăm sóc.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play