Chiếc áo choàng đen dường như có chất liệu đặc thù, chỉ có thể mơ hồ thấy được một phần khuôn mặt dưới mũ trùm. Nhưng Lạc Tu chỉ dựa vào một ánh mắt liền biết, đây là hắn (An Hà).
“Đến lúc cáo biệt rồi.” Hắn nói, “Ta muốn rời thuyền ở thành bang phía trước.” “Nhanh vậy sao?” Lạc Hạ cảm thấy kỳ quái. Những người khác sau khi bước lên thuyền Nhật Huy đều kinh ngạc cảm thán không thôi, muốn ở lại càng lâu càng tốt. Hắn lại làm ngược lại. Thuyền Nhật Huy được ca ngợi là kỳ tích, trong mắt hắn phảng phất không có gì đặc biệt, giống hệt như phương tiện giao thông bình thường.
Dường như nhìn ra suy nghĩ của Lạc Hạ, hắn hơi mỉm cười: “Thuyền Nhật Huy cố nhiên danh tiếng truyền xa, cường đại tuyệt luân, nhưng lại không phải nơi tốt để tiếp đãi khách nhân.” Thuyền Nhật Huy vẫn duy trì dáng vẻ nguyên sơ khi Lạc Hạ ra đời, chỉ thêm vào một vài vật dụng thiết yếu cho cuộc sống, ngoài ra không có bất kỳ thay đổi nào. Khoang thuyền không có trang trí, hành lang cầu thang và phân chia phòng ốc thô ráp, bên trong trống rỗng, ở quả thực không thoải mái lắm.
“Vẫn là lần đầu tiên có người dám bắt bẻ thuyền Nhật Huy.” Lạc Hạ nói, “Thuyền Nhật Huy là vũ khí, không thể biến thành nhà ở cho người cư ngụ được.” “Tại sao không thể?” Hắn hỏi lại, “Làm nó càng thêm hoàn mỹ, sử dụng nhiều hơn, không tốt sao?” Lạc Hạ có chút bị thuyết phục, không khỏi bắt đầu suy nghĩ tính khả thi trong ý kiến của hắn.
Nhìn quần áo cũ kỹ, đôi giày cỏ sắp rách của Lạc Hạ là biết, cậu đối với ăn, mặc, ở, đi lại đều không bắt bẻ. Ngoài hoang dã tùy tiện tìm một cái hang động, cũng có thể nằm trên tảng đá cứng rắn cộm người mà ngủ ngon lành. Nơi ở xa hoa nhất cậu từng thấy, chính là căn nhà của người cha là lãnh tụ Lạc thị. Ngoại trừ Thần Điện của thần minh, không còn nơi nào có thể so sánh với sự xa hoa thoải mái của nơi ở lãnh tụ Lạc thị. Nhưng mà, Lạc Hạ đối với hoàn cảnh cư trú ưu việt mà người khác ngưỡng mộ này đã sớm thấy nhiều không trách. Nếu dựa theo điều kiện đó để cải tạo, cậu sẽ cảm thấy làm ô uế thuyền Nhật Huy. Bất kể phương diện nào, thuyền Nhật Huy đều phải là độc nhất vô nhị.
Hắn đề nghị: “Ngươi không có ý tưởng thì có thể để ta làm.” Lạc Hạ ngước mắt nhìn hắn: “Ngươi?” “Không đồng ý thì thôi.” Hắn từ bỏ rất nhanh.
“Từ từ, ai nói không đồng ý?” Lạc Hạ nhướng mày, khoanh tay. Để người khác cải tạo thuyền Nhật Huy, quả thực có chút chạm vào điểm mấu chốt của Lạc Hạ, nhưng nghĩ đến bản lĩnh hắn có thể khống chế thuyền Nhật Huy, loại việc nhỏ này liền trở nên không đáng kể. Hiện tại ý thức cậu tỉnh táo, linh hồn cùng thuyền Nhật Huy liên kết chặt chẽ, bất kỳ động tĩnh nhỏ nào trên thuyền đều không thoát khỏi cảm giác của cậu. Để hắn thi triển lại thủ đoạn thao tác thuyền Nhật Huy một lần, cậu nói không chừng có thể nhìn ra chút manh mối, tiến tới phá giải bí mật của hắn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT